Networks Business Online Việt Nam & International VH2

ỦY THÁC TRONG HOẠT ĐỘNG THƯƠNG MẠI Ở VIỆT NAM – Penfield

Đăng ngày 01 October, 2022 bởi admin

Đặt vấn đề

Trong những năm gần đây, cùng với sự tăng trưởng không ngừng của quy trình toàn thế giới hóa và giao lưu thương mại, hoạt động giải trí kinh tế tài chính ở Nước Ta đã có nhiều bước chuyển biến rõ ràng, đi cùng với đó là sự đa dạng hóa những hình thức hoạt động giải trí thương mại. Một trong những phương pháp được những thương nhân liên tục sử dụng trong quy trình kinh doanh thương mại quốc tế là ủy thác mua bán hàng hóa. Thông qua hình thức này, những thương nhân trong nước hoàn toàn có thể triển khai nhập khẩu hàng hóa từ quốc tế trải qua bên trung gian mà không phải chịu những rào cản, bất lợi do thiếu kinh nghiệm tay nghề trong quy trình mua bán hàng hóa quốc tế .Tuy nhiên, đi cùng với sự ngày càng tăng về số lượng là sự Open ngày càng nhiều những tranh chấp phát sinh từ thanh toán giao dịch ủy thác mua bán hàng hóa được xử lý ở cả TANDTC và những thiết chế ngoài tòa. Không ít những vấn đề tranh chấp kể trên xuất phát từ sự thiếu hiểu biết về những lao lý pháp lý, thiếu những thỏa thuận hợp tác đơn cử của những bên trong thanh toán giao dịch ủy thác mua bán hàng hóa. Vì vậy, trải qua bài viết này, chúng tôi muốn nghiên cứu và phân tích, làm rõ những lao lý, thực chất của thanh toán giao dịch ủy thác mua bán hàng hóa trong pháp lý thương mại Nước Ta lúc bấy giờ với mong ước góp thêm phần hạn chế những tranh chấp, bất đồng phát sinh trong quy trình hoạt động giải trí thương mại .

Bản chất giao dịch

Luật Thương mại 2005 định nghĩa Ủy thác mua bán hàng hóa ( sau đây xin được gọi tắt là “ ủy thác ” ) là hoạt động giải trí thương mại theo đó bên nhận uỷ thác triển khai việc mua bán hàng hoá với danh nghĩa của mình theo những điều kiện kèm theo đã thoả thuận với bên uỷ thác và được nhận thù lao uỷ thác ”. Như vậy, ủy thác thực ra là thanh toán giao dịch gồm ba chủ thể với hai quan hệ hợp đồng : ( i ) bên ủy thác giao cho bên nhận ủy thác – với tư cách là thương nhân kinh doanh thương mại mẫu sản phẩm tương thích với hàng hóa được ủy thác – mua bán triển khai mua bán hàng hoá theo nhu yếu của mình và phải trả thù lao uỷ thác ; ( ii ) bên nhận ủy thác nhân danh chính mình thực thi giao kết hợp đồng mua bán hàng hóa với bên thứ ba dựa trên nhu yếu của bên ủy thác .Ngoài ra, một đặc thù đáng chú ý quan tâm của hoạt động giải trí uỷ thác là điều kiện kèm theo về năng lượng so với chủ thể nhận uỷ thác. Với mục tiêu sửa chữa thay thế bên uỷ thác triển khai những thanh toán giao dịch mua bán hàng hoá với bên thứ ba, pháp lý nhu yếu chủ thể nhận uỷ thác “ là thương nhân kinh doanh thương mại loại sản phẩm tương thích với hàng hoá được uỷ thác ”, đây là điều kiện kèm theo thiết yếu khi người nhận uỷ thác phải nhân danh chính mình, tự chịu nghĩa vụ và trách nhiệm trong thanh toán giao dịch của họ với người thứ ba. Trong khi đó, với hoạt động giải trí uỷ quyền hay thực thi nghĩa vụ và trách nhiệm trải qua người thứ ba, pháp luật dân sự chỉ nhu yếu chủ thể được uỷ quyền hay triển khai là cá thể hoặc pháp nhân .Với thực chất pháp lý phức tạp là một thanh toán giao dịch gồm có ba chủ thể trải qua hai quan hệ hợp đồng, những thanh toán giao dịch ủy thác nhiều lúc bị nhầm lẫn với những thanh toán giao dịch ba chủ thể khác như ủy quyền hoặc triển khai nghĩa vụ và trách nhiệm trải qua người thứ ba, hay gặp những khó khăn vất vả trong chính sách bồi thường thiệt hại phát sinh .

Nhập nhằng giữa các giao dịch

Một trong những xích míc đa phần giữa những bên trong thanh toán giao dịch ủy thác là yếu tố về quan hệ pháp lý giữa bên ủy thác và người thứ ba xoay quanh những thắc mắc ( i ) quan hệ giữa bên nhận ủy thác và người thứ ba tác động ảnh hưởng thế nào đến thực trạng pháp lý của người ủy thác ; hay ( ii ) bên ủy thác hoàn toàn có thể trực tiếp thỏa thuận hợp tác với người thứ ba từ đó làm đổi khác quan hệ mua bán giữa người thứ ba và bên nhận ủy thác hay không ? .Ở đây, điểm cốt yếu cần chú ý quan tâm về tư cách pháp lý của bên nhận ủy thác trong quan hệ gồm ba chủ thể này, đồng thời cũng là sự phân biệt giữa hoạt động giải trí ủy thác và ủy quyền, là việc bên ủy thác nhân danh chính mình thực thi thanh toán giao dịch với người thứ ba và từ đó nhận thù lao ủy thác. Như vậy, quan hệ mua bán giữa bên nhận ủy thác và người thứ ba, về cơ bản, khác với ủy quyền, không làm tác động ảnh hưởng đến thực trạng pháp lý của bên ủy thác. Một ví dụ nổi bật là người thứ ba không hề nhu yếu bên ủy thác thanh toán giao dịch hợp đồng mua bán ( giữa người thứ ba và bên nhận ủy thác ) trong trường hợp bên nhận ủy thác vi phạm nghĩa vụ và trách nhiệm .

Cũng với căn cứ trên, việc bên ủy thác thỏa thuận trực tiếp với người thứ ba về chất lượng hàng hóa, ví dụ thay đổi kiểu dáng, kích thước, … không làm thay đổi thỏa thuận ban đầu giữa bên nhận ủy thác và người thứ ba. Trong trường hợp này, dù được người ủy thác đồng ý, người thứ ba vẫn có thể bị bên nhận ủy thác khởi kiện vi phạm hợp đồng đối với những thay đổi do người thứ ba trực tiếp thỏa thuận với bên ủy thác.

Mặt khác, không ít trường hợp trong thực tiễn, mà ở đó những bên tham gia một thỏa thuận hợp tác ba bên mà không xác lập rõ thực chất của thanh toán giao dịch là ủy thác, chuyển nhượng ủy quyền hay thực thi nghĩa vụ và trách nhiệm trải qua người thứ ba. Ví dụ nổi bật là việc những bên triển khai thanh toán giao dịch mà không xác lập rõ vai trò của bên “ trung gian ” là bên nhận ủy thác ( một bên của hợp đồng mua bán với người thứ ba ), bên nhận chuyển nhượng ủy quyền ( nhân danh bên chuyển nhượng ủy quyền thực thi thanh toán giao dịch mua bán với người thứ ba ) hay chỉ đơn thuần là chủ thể triển khai việc làm nhận hàng hóa thay cho người mua. Từ đó, rất nhiều tranh chấp phát sinh trên thực tiễn tương quan đến việc xác lập nghĩa vụ và trách nhiệm của mỗi bên đến từ sự thiếu minh định trong thỏa thuận hợp tác bắt đầu .

Xác định trách nhiệm

Ủy thác là thanh toán giao dịch ba bên với hai quan hệ hợp đồng độc lập với nhau, điều này đồng nghĩa tương quan với việc người thứ ba không hề nhu yếu bên ủy thác thanh toán giao dịch tiền mua hàng do bên nhận ủy thác chậm trả, hay bên ủy thác không hề trực tiếp nhu yếu người thứ ba bồi thường nghĩa vụ và trách nhiệm vi phạm hợp đồng giữa người thứ ba và bên nhận ủy thác. Tuy nhiên, yếu tố được đặt ra so với nhu yếu bồi thường do chất lượng hàng hóa được giao “ không đúng phẩm chất ”, trong trường hợp này bên ủy thác hoàn toàn có thể thực thi khởi kiện ai và trải qua chính sách nào để Phục hồi những thiệt hại của mình ? .Đầu tiên, rõ ràng, bên ủy thác có quyền khởi kiện bên nhận ủy thác dựa trên vi phạm nghĩa vụ và trách nhiệm phát sinh từ hợp đồng ủy thác giữa hai bên. Tuy nhiên, trong nhiều trường hợp, ví dụ bên nhận ủy thác không còn năng lực bồi thường, liệu bên ủy thác hoàn toàn có thể triển khai khởi kiện trực tiếp người thứ ba hay không ?Câu vấn đáp là có. Lúc này, tuy giữa bên ủy thác và người thứ ba không sống sót một quan hệ hợp đồng, nhưng, bên ủy thác hoàn toàn có thể khởi kiện người thứ ba trải qua chính sách bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng, do người thứ ba đã vi phạm nghĩa vụ và trách nhiệm được pháp lý pháp luật hoặc thỏa thuận hợp tác giữa người thứ ba và bên nhận ủy thác. Việc xác lập địa thế căn cứ cho nhu yếu khởi kiện, vi phạm lao lý của pháp lý hay thuận giữa người thứ ba và bên nhận ủy thác, nhiều lúc mang ý nghĩa rất quan trọng trong. Bởi lẽ, không ít trường hợp hợp đồng giữa bên nhận ủy thác và người thứ ba sống sót pháp luật miễn, hạn chế nghĩa vụ và trách nhiệm bồi thường và hiệu lực hiện hành ràng buộc của những lao lý này so với bên ủy thác đến nay vẫn là một yếu tố còn nhiều tranh cãi .

Khuyến nghị

Ủy thác vốn là một cơ chế quan trọng trong quá trình hoạt động thương mại của doanh nghiệp, đặc biệt là trong hoạt động mua bán hàng hóa quốc tế. Thông qua ủy thác, doanh nghiệp trong nước có thể dễ dàng thực hiện việc trao đổi, mua bán hàng hóa mà không phải lo ngại các rào cản từ việc thiếu kinh nghiệm, nguồn lực trong các giao dịch xuyên biên giới.

Tuy nhiên, đi cùng với những thuận tiện đó, là không ít chưa ổn, khó khăn vất vả đến từ việc thiếu rõ ràng trong những lao lý pháp lý, những bên trong quy trình tham gia thanh toán giao dịch chưa có sự chăm sóc đúng mức so với những thỏa thuận hợp tác, lao lý, hậu quả pháp lý mà bản thân triển khai giao kết. Do đó, để khắc phục những rủi ro đáng tiếc pháp lý trên, một hợp đồng cụ thể, thận trọng được thỏa thuận hợp tác, đàm phán kỹ lưỡng là giải pháp tối ưu cho những bên, bởi lẽ, hơn ai hết, thương nhân phải tự thực thi bảo vệ, phòng ngừa những rủi ro đáng tiếc so với bản thân mình .Đồng thời, pháp lý cần có những pháp luật đơn cử, rõ ràng hơn so với nghĩa vụ và trách nhiệm bồi thường trong pháp luật dân sự, cũng như có những hướng dẫn cụ thể so với hoạt động giải trí ủy thác mua bán hàng hóa tại những văn bản quy phạm thuộc ngành luật thương mại, từ đó, hạn chế rủi ro đáng tiếc pháp lý hoàn toàn có thể phát sinh, tạo điều kiện kèm theo thuận tiện cho giao lưu thương mại được tăng trưởng .

Chuyên viên Trần Quang HuyCông ty Luật TNHH Penfield

Source: https://vh2.com.vn
Category : Vận Chuyển