Networks Business Online Việt Nam & International VH2

Nàng sơn nữ một thời nổi tiếng xinh đẹp và tài năng của anh hùng Núp

Đăng ngày 05 June, 2023 bởi admin
Thứ Bảy 23/07/2016, 09 : 01 ( GMT + 7 )Anh hùng Đinh Núp đã về với tổ tiên từ 17 năm trước. Nhưng H’Ben – người vợ thứ 2 kém ông gần 20 tuổi thì vẫn đang hiện hữu như một nhân chứng của một thời oanh liệt. Từng nghe nhiều về bà, nhưng mãi gần đây mới có dịp gặp …

09-17-04_trng-26
Bà H’Ben

 

Anh hùng Đinh Núp đã về với tổ tiên từ 17 năm trước. Nhưng H’Ben – người vợ thứ 2 kém ông gần 20 tuổi thì vẫn đang hiện hữu như một nhân chứng của một thời oanh liệt. Từng nghe nhiều về bà, nhưng mãi đến hôm rồi, chúng tôi mới có dịp lên Gia Lai thăm nàng sơn nữ một thời nổi tiếng xinh đẹp và kĩ năng này. Thật kỳ lạ là dù đã bước sang tuổi 84, giọng nói của bà H’Ben – chim sơn ca của núi rừng Tây nguyên vẫn trong trẻo, dáng đi vẫn thoăn thoắt và sức khỏe thể chất vẫn còn rất tốt. Đón chúng tôi trong ngôi nhà nhỏ nằm giữa vườn điều râm mát tại thị xã Kong Chro ( cách thành phố Pleiku 120 km ), với trí nhớ đáng khâm phục, người phụ nữ Bana kể về cuộc sống thăng trầm của mình bằng tiếng Kinh đôi lúc xen lẫn những âm ngữ địa phương lơ lớ … Ngày xưa, cô gái H’Ben không chỉ đẹp mà còn có nhiều năng lực. Cô không những biết nói những thứ tiếng J’rai, Ê Đê … mà còn chiếm hữu một giọng hát trong vắt, ngọt ngào như những dòng suối của đại ngàn. Bên cạnh đó, với thân hình dong dỏng cao, cân đối, H ’ Ben còn múa rất đẹp những vũ điệu của Tây Nguyên. Đó là nguyên do nhiều chàng trai Bana mong ước được H’Ben để mắt tới nhưng đều bị phủ nhận. 16 tuổi, H’Ben tham gia cách mạng bằng những chuyến giao liên, những lần tiếp tế lương thực cho du kích, bộ đội diệt đồn An Khê, Cheo Reo … Tiếng tăm của nàng sơn nữ xinh đẹp hát hay, múa giỏi, siêng làm cách mạng … khiến nhiều bà mẹ trong buôn muốn có cô cho con trai họ nhưng đều không thành. Mãi đến năm 22 tuổi, cha mẹ quyết định hành động ép gả H’Ben cho một chàng trai trong làng đã yêu đắm đuối và chờ đón cô từ lâu lắm. Chưa từng một lần gặp mặt người ta, không hề có tình yêu, lại sẵn tính bướng bỉnh, ngay trong đêm làm lễ Kết Jâng ( ( buộc 2 người lại với nhau như trai gái thời nay đăng kí kết hôn ), H’Ben đã bỏ trốn vào rừng sâu. Khi stress và kiệt sức, cô đã ngủ quên trên một thân cây đổ bên bờ suối vắng. Sáng hôm sau, H’Ben quyết định hành động tìm về nhà, sống với mẹ. Năm 1955, khi mất đứa con trai 1 tuổi, H’Ben được cán bộ đưa đi tập trung ra Bắc, rồi gia nhập đoàn Văn công Tây Nguyên. Hồi đó, khi ra Bắc, cô diễn viên nổi tiếng hát hay múa đẹp H’Ben còn chưa biết chữ, chưa nói được tiếng Kinh. Khát vọng lớn nhất của H’Ben là được đi học. Dù biết đó là một điều tốt, nhưng đoàn Văn công Tây Nguyên không hề thiếu vắng sơn ca H’Ben. Đúng lúc đó, nghệ sĩ Violon tài hoa Lê Đức Thịnh, chàng trai đẹp trai, dân phố cổ TP.HN, đã Open. Lúc đầu, với tư cách là người thầy tiên phong, Lê Đức Thịnh dạy H’Ben tập nói, phát âm, tập đánh vần, tập đọc, tập viết … những tiếng Kinh tiên phong. Với sự nhiệt tình của thầy giáo và lòng khao khát học hỏi của học trò, H’Ben tân tiến rất nhanh. Đến một ngày, chàng trai TP.HN hào hoa phong nhã nhận ra mình đã phải lòng con chim sơn ca của núi rừng Tây Nguyên. trái lại, trái tim nàng sơn nữ xinh đẹp cũng thổn thức trước ánh mắt say đắm của “ thầy giáo ”. Song, mối tình vừa chớm nở ấy đã gặp sóng gió kinh hoàng do mái ấm gia đình Lê Đức Thịnh ra sức ngăn cản .. Tuy vậy, Thịnh vẫn cương quyết vượt qua những không cho, trở lực, cương quyết phủ nhận cuộc hôn nhân gia đình “ môn đăng hộ đối ” do mái ấm gia đình sắp đặt để yêu H’Ben. Những tưởng niềm hạnh phúc đang mỉm cười với hai người bằng một đám cưới vui tươi … Song, vào thời gian đó, Đinh Núp đã Open. Thế là H’Ben trở thành vợ người anh hùng lịch sử một thời trong một đám cưới linh đình, do đại tướng Văn Tiến Dũng làm chủ hôn. Sau 3 năm chung sống, H’Ben đã sinh cho Đinh Núp một người con trai tên Đinh Trung Kiên. Nhưng thật không may, Trung Kiên lại bị dị tật bẩm sinh …

Tuy H’Ben đã là vợ của người khác, nhưng ông Thịnh vẫn đợi bà, dù lúc đó, rất nhiều cô gái trẻ, xinh đẹp, chưa chồng, cứ quấn lấy ông ấy, đòi lấy làm chồng, nhưng ông không chịu ! … Đến một ngày, H’Ben nhận được thư của những người trong làng nói rằng, Chrơ ( em gái ruột của bà H’Liêu – người vợ đầu đã mất của Núp ) người vợ lấy Nup theo tục nối dây, vẫn còn sống và đang chờ đón ông. Thế là H’Ben và Núp ra tòa, kết thúc cuộc hôn nhân gia đình lê dài 3 năm. Tuy không còn là vợ chồng, nhưng sau đó, Đinh Núp và H’Ben vẫn so với nhau như những người bạn thân thiện. Tháng 7/1999, khi anh hùng Núp mất, bà H’ben và người chồng sau là ông Lê Đức Thịnh đã đến làm đám tang và đeo tang 3 ngày. Hồi đó, sau khi chia tay anh hùng Núp, tuy biết anh Lê Đức Thịnh vẫn chờ đón, nhưng H’Ben chưa thể quay trở lại mà chỉ lặng lẽ một mình nuôi con nhỏ tàn tật và tham gia lớp học tu dưỡng thanh nhạc tại Nhạc viện TP.HN. Bởi vì, H’Ben nghĩ, cô đã là gái qua 2 đời chồng, lại đèo thêm đứa con trai tật nguyền. Cô không hề làm vợ một chàng trai hoàn hảo nhất như Lê Đức Thịnh. Tuy vậy, chàng nghệ sĩ Violon tài hoa Lê Đức Thịnh vẫn một lòng một dạ với tình yêu dành cho bông hoa rừng Tây Nguyên. Mãi đến năm 1966, trước khi lên đường đi lưu diễn quốc tế, trước tình yêu bền chắc của Lê Đức Thịnh, H’Ben mới gật đầu. Suốt một năm dài sau đó, và cả nhiều năm sau này, những khi H’Ben đi lưu diễn vắng nhà, chàng trai phố cổ Hàng Đào – TP. Hà Nội vẫn tận tụy với nghĩa vụ và trách nhiệm làm cha với đứa con riêng tật nguyền của vợ, bằng một tình thương vô bờ bến … Chúng tôi hỏi : “ Bà ơi ! Đi trình diễn, trong và ngoài nước, chắc bà nhận được nhiều phần thưởng lắm phải không ? ”. H’Ben gật đầu, hồ hởi : “ Nhiều ! Nhiều lắm ! Nào là bằng khen, giấy khen, huy chương … Không thể đếm hết ! Hát ở đâu cũng được mọi người thích lắm ! Vỗ tay nhiều lắm ! Cứ bắt hát đi hát lại mãi ! ”. Rồi, bằng một giọng rất là trong trẻo của một cô gái 20 tuổi, bà cất giọng hát bài “ Đợi chờ ” : “ May tấm áo em mong anh về ! Thêu tấm áo em mong anh về ! Mẹ bảo em rằng con phải chờ … ”. Chúng tôi nín thở lắng nghe, đến khi tiếng hát ngưng bặt, ai cũng xuýt xoa. Bà xua tay, bẽn lẽn : “ Già rồi ! Hát không hay như thời xưa đâu ! ”. Nói thế thôi chứ bà vẫn luôn là “ diễn viên chính ” trong những cuộc vui, cuộc liên hoan, hội diễn văn nghệ … diễn ra trong thị xã và những làng lân cận. Năm 1975, khi quốc gia thống nhất, chim sơn ca H’Ben cùng con trai Lê Đức Thắng, vì nhớ quê nhà, nhớ núi rừng Tây Nguyên … quyết định hành động rời Thủ đô về phố núi Pleiku. Với tình yêu và sự đồng cảm, Lê Đức Thịnh gật đầu theo vợ vào Tây Nguyên, vùng đất lạ lẫm mà chưa một lần anh đặt chân tới. Bà H’ben về làm Hiệu Phó rồi Hiệu trưởng Trường văn hóa truyền thống Nghệ thuật Tây Nguyên. Với cương vị giảng viên, bà đã giảng dạy hàng ngàn diễn viên hát, múa … có tên tuổi. Còn ông Lê Đức Thịnh làm Giám đốc Trung tâm Văn hóa – Triển lãm tỉnh Gia Lai.

Năm 2000, khi về hưu, bà H’Ben muốn trở về mảnh đất đã sinh ra và nuôi dưỡng bà : thị trấn Kông Chro, huyện Kông Chro. Một lần nữa, ông Lê Đức Thịnh lại vui vẻ chiều vợ, về sống với bà trong ngôi nhà sàn nhỏ bé mà như bà mô tả một cách rất hình tượng là chỉ bằng cái hộp diêm, vừa đủ cho 2 người nằm.

Cuộc sống ông bà bình dị nhưng niềm hạnh phúc. Những lúc rảnh rỗi, ông đàn, bà hát. Ngày nghỉ, ông đèo bà trên chiếc xe đạp điện cà tàng, mang theo nồi, chiếu, gạo … nấu ăn dọc đường, lặn lội khắp núi rừng Tây Nguyên để sưu tầm và lưu giữ hàng trăm bản dân ca BaNa, Jơ Rai, Xê Đăng … còn sót lại trong dân gian để gìn giữ và truyền lại cho con cháu … Nghe H’Ben kể chuyện, nghe giọng nói sang sảng của bà, nhìn theo những bước chân đi lại thoăn thoắt, vẫn tưởng đời sống những ngày cuối đời của bà bình yên và thanh thản. Hóa ra không phải …

Năm 2005, ông Lê Đức Thịnh bị tai biến não. Dù phải nằm một chỗ 11 năm liền, nhưng nhờ sự chăm nom tận tình của vợ, nơi ông nằm vẫn thật sạch, ông vẫn tỉnh táo, phân biệt người tới thăm … Không những thế, cách đây ít lâu, Đinh Trung Kiên lại phát bệnh, nằm một chỗ. Kiệt sức với việc cùng lúc chăm nom 2 bệnh nhân bất động, bà H’Ben đành gởi Kiên vào Bệnh Viện Quy Hòa ở Quy Nhơn ( cách Kong Chro hơn 100 km ). Niềm an ủi của bà là ở đó, Đinh Trung Kiên được chăm nom rất tốt.

Source: https://vh2.com.vn
Category : Đánh Giá