Networks Business Online Việt Nam & International VH2

12 trích dẫn “đắt giá” trong sách “Nếu biết trăm năm là hữu hạn” – Phạm Lữ Ân

Đăng ngày 19 April, 2023 bởi admin

12 trích dẫn “đắt giá” trong sách “Nếu biết trăm năm là hữu hạn” – Phạm Lữ Ân

Chủ nhật, 25/09/2022, 10 : 17 AM

“Nếu biết trăm năm là hữu hạn” – Phạm Lữ Ân tập hợp 40 truyện ngắn viết về tuổi thơ, trưởng thành, tình yêu, sự chấp nhận… kết hợp với cái giữa cái nhìn đầy trải nghiệm và tinh tế. “Nếu biết trăm năm là hữu hạn” là cuốn sách phù hợp với tất cả mọi người, đặc biệt là những ai đang “mất kết nối” với chính bản thân mình, đang loay hoay đi tìm cho mình lối đi riêng trong cuộc sống.

“Nếu biết trăm năm là hữu hạn” – Phạm Lữ Ân là một cuốn sách vô cùng đặc biệt mà mỗi lứa tuổi đọc lại có những xúc cảm rất khác nhau. Riêng tôi, mỗi lần đọc là mỗi lần chìm trong những cảm xúc mới, trải nghiệm sâu sắc cùng những bài học đắt giá như dành riêng cho tuổi trẻ mình qua giọng văn nhẹ nhàng, sâu lắng và đầy triết lý.

Ảnh: Internet

Ảnh: Internet

12 trích dẫn “đắt giá” trong sách “Nếu biết trăm năm là hữu hạn” – Phạm Lữ Ân giúp tôi hiểu ra được rằng cuộc sống vốn dĩ rất vô thường, thế nên hãy tận hưởng những bước chân chậm rãi trong từng giây phút hữu hạn của đời người, để có thể cảm nhận sâu sắc từng bước chân mình đang đi, để chiêm nghiệm được giây phút hiện tại và để biết rằng tâm hồn sẽ không bao giờ lãng quên những giây phút sống động đã từng ấy.

1. Chúng ta thường nhanh gọn quên rằng, một khi càng dễ tinh chỉnh và điều khiển người khác thì càng khó tinh chỉnh và điều khiển bản thân. Quá trình đó diễn ra phức tạp đến nỗi hiếm khi nào người trong cuộc nhận ra. Đó là thực sự. Chúng ta thuận tiện nhìn ra con người thật của ai đó khi họ nắm giữ quyền lực tối cao, điều đó cũng có nghĩa tất cả chúng ta gần như không hề che giấu con người thật của mình khi có quyền lực tối cao trong tay. 2. Cuộc đời tất cả chúng ta cơ hồ được ghép bởi những mảnh kí ức. Chính thế, những mảnh kí ức làm ra đời ta. Những kỉ niệm êm đềm và thơm ngát như ngọn gió mùa xuân thổi qua thềm nhà buổi chiều thời xưa nào. Một mối tình dang dở. Một nụ hôn chưa kịp trao. Cái nắm tay hấp tấp vội vàng. Một sai lầm đáng tiếc không hề cứu vãn. Một tổn thương gây ra cho ai đó, hoặc ai đó gây ra cho ta. Những mảnh vỡ của kí ức, nhiều lúc nhọn hoắt, nhiều lúc nát vụn … vẫn trở lại với tôi vào những chiều cuối năm. 3. Tôi có một người bạn rất thân khi học cấp hai. Rồi không hiểu vì sao, do đâu và từ khi nào, chúng tôi không gặp mặt nhau nữa, không trò chuyện với nhau. Chúng tôi biến mất nhau trong cuộc sống. 4. Người ta thường tiếc vì cuộc sống không có nút Delete. Nhưng ta luôn hoàn toàn có thể nhấn Restart. Một thời cơ để ta khởi động lại. Một thời cơ để ta sửa chữa thay thế những hư hại của trái tim. Để ta quét vài con virus phiền nhiễu ra khỏi đầu óc. Để xóa bớt những mối quan hệ nặng nề mà vô dụng. Để quét dọn lại cuộc sống mình.

5. Sự thật là rất ít người chịu nghe lời khuyên của người khác, kể cả những lời khuyên mà ta nghĩ rằng sẽ thay đổi cuộc đời họ. Một lời khuyên dù thông thái đến mấy cũng chỉ như gieo một hạt giống, nếu không được tưới nước bởi nhu cầu tự thân thì nó chẳng nảy mầm thành cái gì cả.

6. Nhiều người nghĩ câu vấn đáp là quan trọng, nhưng tôi cho rằng quy trình tìm kiếm nó mới làm cho tất cả chúng ta lớn lên. 7. Yêu không khó, nhưng sống cùng tình yêu thì không dễ. Tình yêu chính là quy trình biến hóa. Đôi khi, nó không thuận tiện mà đầy thưởng thức đau đớn. Tình yêu, không riêng gì là gặp gỡ và sát cánh. Tình yêu cũng không phải sự tận hiến từ một phía mà là sự phối hợp trong một quy trình hóa thân cùng nhau. Ta vẫn liên kết với môi trường tự nhiên nuôi sống ta, nhưng cũng không còn trọn vẹn là ta nữa. Để sống với tình yêu thực sự thì phải đồng ý điều đó. 8. Chúng ta không hề mang lại niềm hạnh phúc cho người khác, nếu chính bản thân tất cả chúng ta luôn sợ hãi hoặc tràn trề hụt hẫng. Chúng ta cũng không hề thanh thản và niềm hạnh phúc thực sự nếu chỉ sống, thao tác, học tập vì người khác – dù đó là những người ta vô cùng yêu quý – thay vì sống theo mong ước của chính mình. 9. Những người làm ta đau, nếu có, theo tôi luôn là thiểu số so với những người yêu thương ta thật sự. Vì vậy đừng để thiểu số ấy che khuất phần tốt đẹp còn lại của quốc tế. Cũng như những vết gai cào chảy máu không hề ngăn ta ngắm cảnh đẹp bên đường trong một chuyến du ngoạn giữa rừng đầy mê hoặc. Và thật chẳng xứng danh nếu chỉ vì một lần bị phản bội mà ta phủ nhận hết mọi thời cơ được yêu. Nếu em không hề “ nhảy máu như không có ai nhìn ngó, yêu như chưa từng bị tổn thương ” thì tối thiểu, em cũng đừng khép cửa trái tim mình lại.

10. Chúng ta say sưa với ảo tưởng nắm bắt được cảm xúc của những người quen ở nơi xa xôi nào đó, thậm chí cả người xa lạ, trong khi vô tình thờ ơ với người thân thuộc đang ở bên cạnh mình. Mạng lưới rộng đến nỗi một đứt gãy nhỏ bên cạnh không làm ta để tâm. Nhưng chính những đứt gãy nhỏ kể cận, chứ không phải gãy rời rạc ở xa, mới làm ta trở thành một tinh cầu cô độc.

11. Khi bạn đau lòng, đừng ngại rơi nước mắt. 12. Nếu là tình yêu, xin đừng ràng buộc. Dù là tình yêu, cũng đừng kỳ vọng. Hãy để tình yêu đó tự do. Chúng ta sẽ không muốn buộc mình vào một chiếc áo duy nhất, dù đó là một chiếc áo đẹp .

Chuông Mây

Source: https://vh2.com.vn
Category : Doanh Nghiệp