Networks Business Online Việt Nam & International VH2

Châu Âu thực sự đã già?

Đăng ngày 27 October, 2022 bởi admin

Trái ngược với sự trẻ trung, hồ hởi ở nhiều nơi khác, sự già nua của Châu Âu được thể hiện qua phong cách sống chậm và nhiều lúc là quá chậm của người dân nơi đây – có lẽ một phần cũng vì ở đây có nhiều người già quá. 

Bạn đang đọc: Châu Âu thực sự đã già?

Kết quả khảo sát thường niên về những vương quốc tốt nhất quốc tế do US News và World Report tích hợp cùng công ty tư vấn Y&R ‘ s BAV và nhóm nghiên cứu và điều tra thuộc Trường ĐH Pensylvania triển khai cho thấy có tới 6 nước thuộc Liên hiệp Châu Âu Open trong Top 10 của bảng xếp hạng những vương quốc đáng sống nhất trên quốc tế năm 2017 .
Tôi luôn vướng mắc về sự phong phú của Châu Âu mà đặc biệt quan trọng là những nước thuộc Bắc Âu. Sẽ dễ lý giải khi tất cả chúng ta thấy Đức, Anh, Pháp và kể cả Tây Ban Nha có nhiều của cải do tại ngoài dân số đông, trình độ tăng trưởng công nghiệp rất cao thì sự giàu sang của họ có phần góp phần đáng kể từ gia tài ” cướp ” được từ những nước thuộc địa trước kia .
Thật kinh ngạc và rất đáng nể là chú lính chì Đan Mạch, một nước đã từng bị Đức chiếm đóng trong thế chiến thứ 2, dân số khoảng chừng 5 triệu người với diện tích quy hoạnh chỉ bằng 4 tỉnh lớn của Nước Ta lại hoàn toàn có thể phong phú đến như vậy. Khi tất cả chúng ta mỗi năm đảm nhiệm hàng trăm triệu USD viện trợ tăng trưởng từ nhà nước Đan Mạch, chắc ít ai chú ý quan tâm đến chuyện nước này còn nợ ngập đầu sau Thế chiến thứ II.
Thậm chí nợ công của họ đã từng lớn hơn cả tổng sản phẩm Quốc nội và người Đan Mạch đã phải thao tác cật lực để chắt chiu trả nợ trong vòng 20 năm. Ngày nay bốn nước vùng Scandinavia đang là nhà hỗ trợ vốn quan trọng của những nước nghèo, trong đó có Nước Ta .

Ẩn sau sự “già nua” là một Châu Âu thanh bình và hiện đại. Ảnh: Trần Văn Tuấn.

Châu Âu thường được gọi là lục địa già, nhưng xem ra họ chỉ già về sự chín chắn, độ thâm trầm và năng lực dung hợp. Người Tây Âu có lẽ rằng đã tiến đến một quá trình khác trong nấc thang tăng trưởng của xã hội loài người. Đối với họ mọi chuyện đều đơn thuần, ít câu nệ và thiên về hiệu suất cao .
Lần đầu đến Hà Lan, tôi và mấy người bạn đã bị một cú sốc văn hóa truyền thống khi chúng tôi đang rón rén đi bộ qua đường chỗ một bùng binh thì giật mình cả một hàng xe ôtô dừng hết lại để ưu tiên cho chúng tôi qua đường. Sau này về nước, đôi lúc lái xe qua những chỗ có hàng đinh tôi cũng dừng xe ưu tiên cho người đi bộ. Thay vì mỉm cười cảm ơn như những gì nên làm là những ánh mắt quá bất ngờ đến cực độ, cùng vô số tiếng còi xe giục giã và bức xúc phía sau .
Trái ngược với sự tươi tắn, hồ hởi ở nhiều nơi khác, sự già nua của Châu Âu được bộc lộ qua phong thái sống chậm và nhiều lúc là quá chậm của người dân nơi đây – có lẽ rằng một phần cũng vì ở đây có nhiều người già quá. Ngay cả mấy con ngỗng trời cũng thư thả kiếm ăn vô tư trong những nông trại mà không ai đuổi ( vì vi phạm ). Mấy con chim cu thì tiếng gáy cũng nhã nhặn và nhàn nhã hơn. Những đôi vịt giời lượn lờ bơi lội nhã nhặn và tự do biểu lộ tình cảm cứ như là chúng hiểu được câu nói ” dục tốc bất đạt ” của người Trung Hoa vậy .
Đôi lần ngắm nhìn những con vịt giời đang thảnh thơi lượn lờ bơi lội mà chả thèm chăm sóc đến nhiều người xung quang, tôi đã thốt lên : ” Chao ôi, đến thân phận một con vịt giời ở nơi đây cũng khoan thai hơn hẳn ” .
Có nhiều người hay lôi kéo gìn giữ truyền thống của dân tộc bản địa mình, hội đồng mình, cổ súy ý thức Quốc gia, hay dân tộc bản địa chủ nghĩa để qua đó kiến thiết xây dựng một quốc gia hùng cường .
Vậy sau sự hùng cường đó là gì ? Phải chăng chính là đời sống thái bình, hòa hợp và không còn xung đột. Vậy thì để có độc lập tất cả chúng ta phải quay trở lại sự hòa hợp và sự hòa hợp chỉ hoàn toàn có thể đạt được nếu mọi người quyết tử cái tôi và gật đầu truyền thống của người khác. Tuy không đánh mất truyền thống, nhưng rõ rằng là người Châu Âu đã làm rất tốt trong việc tạo dựng và duy trì một hội đồng hoàn toàn có thể nói là duy nhất đạt được sự thịnh vượng trên quốc tế thời nay – tuy vẫn còn tiềm ẩn không ít chưa ổn .
Sự già dặn trong cách nghĩ của người Châu Âu đã khiến họ sẵn sàng chuẩn bị quyết tử cái tôi và gật đầu truyền thống của người khác và có được hòa hợp. Sự thống nhất hầu hết không ngã xuống của lục địa này sau chiến tranh Lạnh hoàn toàn có thể gợi ý cho tất cả chúng ta nhiều điều, trong đó sự văn minh của dân chúng, gồm có cả những chỉ huy quốc gia ở thời kỳ đó đóng vai trò then chốt tạo nên sự biến hóa thiết yếu vì quyền hạn chung của hội đồng, quốc gia .

Thực sự, họ đã làm rất tốt trong việc tạo dựng và duy trì một cộng đồng có thể nói là duy nhất đạt được sự thịnh vượng trên thế giới ngày nay – bất chấp các bất cập vẫn còn tiềm ẩn.

Bức tường Berlin luôn gây sự tò mò cho nhiều hành khách khi đến nước Đức và tôi cũng không là ngoại lệ. Khi lần đầu đến Berlin, chúng tôi đi xe buýt và hỏi đường đến thăm di tích lịch sử này .
Một người đàn ông đứng tuổi, sau khi đã tận tình chỉ đường đi đến cái kho lưu trữ bảo tàng be bé đó đã rất bức xúc nói với tôi : ” Tại sao những bạn lại cứ muốn đến thăm nơi đó, đó là nơi gợi lại sự chia cách, sự đau thương của nước Đức và Châu Âu. Tôi không hề hiểu tại sao nhiều người quốc tế khi đến đây lại cứ muốn xem lại cái quá khứ đau thương đó, trong khi chúng tôi thì cứ muốn quên nó đi ” .
Tôi chỉ biết nói cám ơn ông rồi xuống xe mà không hề hiểu tại sao ông lại bức xúc đến như vậy. Có thể vì sự phong phú trong truyền thống của từng địa phương nơi tôi sinh ra và kể cả Châu lục của mình không được cho phép tôi hiểu những gì ông nói vào thời gian đó .

Một phần còn lại của Bức tường Berlin, nơi lưu giữ quá khứ mà nhiều người Đức rất muốn quên đi.

Chuyến thăm thành phố biển Cadiz ( Tây Ban Nha ) xinh đẹp nằm bên bờ Đại Tây Dương đã để lại trong tôi nhiều dấu ấn. Trên đường đi chụp ảnh, tôi tận mắt chứng kiến bên cạnh một tòa thành tháp cổ có rất nhiều người đang chú ý câu cá. Tò mò nhìn xuống nước, tôi giật mình vì lần đầu trong đời được trực tiếp nhìn thấy có nhiều cá mà lại toàn là cá lớn đến như vậy. Tôi nán lại để được chiêm ngưỡng và thưởng thức một vài con cá lớn được đưa lên khỏi mặt nước .
Chờ và chờ mãi mà chẳng thấy có con nào được câu lên, tôi tiến lại gần hơn những người đang bình thản ngồi câu kia xem liệu họ có phải không biết cách câu hay không. Khi chú ý đến món mồi câu họ móc vào lưỡi câu tôi cảm thấy tuyệt vọng, hơi bức xúc và thầm nghĩ : ” đúng là ngố như Tây “. Quả thực là ngố thật khi món mồi câu này được họ làm từ bột và rất dễ tan ra khi gặp nước, và nhất lại là gặp sóng .
Để giải tỏa cho sự bức xúc của tôi, một vài người đang ngồi câu chầm chậm cất đồ câu rồi ra về với vẻ mặt hả hê mà không câu được con cá nào cả. Tôi chợt nghĩ đến chuyện ông Lã Vọng buông cần câu mà không cần được cá vì chỉ cần giết thời hạn để chờ thời. Những người Châu Âu đi câu này có vẻ như họ cũng không cần cá, nhưng cũng không phải để đợi thời cơ nào cả .
Rồi tôi chợt nhận ra rằng, cái cơ bản là họ chỉ muốn được đắm mình với vạn vật thiên nhiên và thưởng thức đời sống trải qua việc đùa giỡn và ngắm nhìn những con cá xinh đẹp kia vậy .
Nếu họ thực sự đi câu theo cái cách mà tôi đã từng làm ở quê nhà mình, thì liệu giờ này đàn cá kia có còn tung tăng lượn lờ bơi lội với số lượng lớn như vậy kia không ? Thứ mồi mà tôi cho rằng rất dễ tan kia cũng chỉ là vì họ muốn Tặng cho đàn cá .
Những người câu cá đó, họ thực sự văn minh hơn rất nhiều so với những gì tôi từng nghĩ. Vậy cái gì đã làm nên sự khác biệc cơ bản đó ?
Châu Âu thực sự đã già và phải nói là ” già dặn ” trong nhiều thứ, gồm có cách họ quản lý và vận hành xã hội, ứng xử với con người và thiên nhiên và môi trường xung quanh. Song hành với sự già nua chính là gánh nặng về phúc lợi xã hội do ngày càng có nhiều người về hưu sống thọ hơn .

Áp lực già hóa dân số đã khiến cho người dân phải chịu thuế thu nhập cá nhân quá cao, khiến không ít người cảm thấy thiếu sự khích lệ khi sống và làm việc ở nơi đây. Nhưng nếu ta thu gọn xã hội này lại thành quy mô của một gia đình thì chẳng phải đây chính là cái đích mà ai cũng mong muốn  đạt được đó sao!

Sự văn minh của người Châu Âu không phải tự đến hay có được trong một sớm, một chiều. Đó là sự kết tinh của ý chí, nghị lực và ý thức khai phóng của họ trong cả ngàn năm qua. Đó cũng là bài học kinh nghiệm họ đúc rút được từ những sai lầm đáng tiếc trong quá khứ .
Liệu tất cả chúng ta hoàn toàn có thể học hỏi được những gì từ họ để đỡ mắc thêm những sai lầm đáng tiếc và hấp thu những giá trị nhân văn từ lục địa già này, nhằm mục đích rút ngắn khoảng cách tăng trưởng và hướng tới dựng xây một vương quốc đáng sống ? Câu vấn đáp ở đây là có !
Nhưng trước hết tất cả chúng ta cần phải tự mình văn minh thêm lên đã !

Source: https://vh2.com.vn
Category : Trái Đất