Networks Business Online Việt Nam & International VH2

Vấn đề xác lập các vùng biển, thềm lục địa của quốc gia ven biển

Đăng ngày 26 October, 2022 bởi admin
Năm 1973, Liên Hiệp Quốc ( Liên Hiệp Quốc ) triệu tập Hội nghị Luật Biển lần thứ 3 để bàn luận và trải qua Công ước Luật Biển mới. Sau 5 năm trù bị ( 1967 – 1972 ) và qua 9 năm thương lượng ( 1973 – 1982 ), trải qua 11 khóa họp, ngày 30.4.1982, hội nghị của Liên Hiệp Quốc về Luật Biển lần thứ 3 đã trải qua được một công ước mới, gọi là Công ước của Liên Hiệp Quốc về Luật Biển năm 1982, với tỷ suất 130 phiếu thuận, 4 phiếu chống, 17 phiếu trắng và 2 nước không tham gia bỏ phiếu. Sau đó, ngày 10.12.1982, tại Montego Bay ( Jamaica ), 118 Đoàn đại biểu vương quốc đã chính thức ký Công ước. Công ước có hiệu lực thực thi hiện hành từ ngày 16.11.1994 .
Công ước được thiết kế xây dựng theo nguyên tăc “ cả gói ”, gồm có tổng thể góc nhìn tương quan đến Luật Biển. Công ước gồm có 17 phần với 320 lao lý, 9 phụ lục, 4 nghị quyết kèm theo, tiềm ẩn 1.000 quy phạm pháp luật quốc tế. Đây là một văn kiện pháp lý quốc tế tổng hợp, tổng lực, bao hàm toàn bộ những nội dung quan trọng nhất trong lao lý và thực tiễn quốc tế về biển và đại dương quốc tế. Trong đó, quan trọng nhất là thống nhất chiêu thức xác định khoanh vùng phạm vi khoảng trống của những vùng biển và thềm lục địa thuộc chủ quyền lãnh thổ, quyền chủ quyền lãnh thổ và quyền tài phán vương quốc của những nước ven biển ; pháp luật rõ ràng những quyền và nghĩa vụ và trách nhiệm của mọi vương quốc, có biển và không có biển, tăng trưởng hay đang tăng trưởng, trên nhiều nghành, như bảo mật an ninh, bảo vệ thiên nhiên và môi trường, thăm dò khai thác tài nguyên vạn vật thiên nhiên, giao thông vận tải liên lạc, nghiên cứu và điều tra khoa học và công nghệ tiên tiến … trên những vùng biển thuộc quyền tài phán vương quốc, cũng như những vùng biển nằm ngoài khoanh vùng phạm vi quyền tài phán vương quốc. Một số nội dung đơn cử như sau :


Bãi Tư Chính hoàn toàn thuộc chủ quyền Việt Nam

Đường cơ sở dùng để tính chiều rộng lãnh hải

Đường cơ sở dùng để tính chiều rộng lãnh hải (gọi tắt là Đường cơ sở) là căn cứ để xác định chiều rộng và giới hạn phạm vi của lãnh hải, vùng tiếp giáp lãnh hải, vùng đặc quyền về kinh tế (thường gọi là vùng đặc quyền kinh tế), thềm lục địa.

Điều 7, UNCLOS 1982, pháp luật chiêu thức thiết lập đường cơ sở như sau :
– Ở nơi nào bờ biển bị khoét sâu hay lồi lõm hoặc có một chuỗi hòn đảo nằm sát ngay và chạy dọc bờ biển, giải pháp đường cơ sở thẳng thông suốt những điểm thích hợp hoàn toàn có thể được sử dụng để kẻ đường cơ sở dùng để tính chiều rộng lãnh hải .
– Ở nơi nào bờ biển cực kỳ không không thay đổi do có một châu thổ và đặc thù tự nhiên khác, những điểm thích hợp hoàn toàn có thể được lựa chọn theo ngấn nước triều thấp nhất nhô ra xa nhất, và ngay cả trong trường hợp về sau, ngấn nước triều thấp nhất có chuyển dời vào bờ, những đường cơ sở đã được vạch ra vẫn có hiệu lực hiện hành cho tới khi những vương quốc ven biển sửa đổi đúng theo Công ước .
– Tuyến đường cơ sở không được đi chệch quá xa hướng chung của bờ biển, và những vùng biển ở bên trong những đường cơ sở này phải gắn liền với đất liền đủ đến mức được đặt dưới chính sách nội thủy .
– Các đường cơ sở thẳng không được kéo đến hoặc xuất phát từ những bãi cạn lúc nổi lúc chìm, trừ trường hợp ở đó có những đèn biển hoặc những thiết bị tựa như liên tục nhô trên mặt nước hoặc việc vạch những đường cơ sở thẳng đó đã được sự thừa nhận chung của quốc tế .
– Trong trường hợp mà giải pháp kẻ đường cơ sở thẳng được vận dụng theo Khoản 1, khi ấn định một số ít đoạn đường cơ sở hoàn toàn có thể tính đến những quyền lợi kinh tế tài chính riêng không liên quan gì đến nhau của khu vực đó mà trong thực tiễn và tầm quan trọng của nó đã được một quy trình sử dụng lâu bền hơn chứng tỏ rõ ràng .
– Phương pháp đường cơ sở thẳng do một vương quốc vận dụng không được làm cho lãnh hải của một vương quốc khác bị tách khỏi biển cả hoặc một vùng độc quyền về kinh tế tài chính .
Điều 8, Luật Biển Việt Nam pháp luật : “ Đường cơ sở dùng để tính chiều rộng lãnh hải Việt Nam là đường cơ sở thẳng đã được nhà nước công bố. nhà nước xác định và công bố đường cơ sở ở những khu vực chưa có đường cơ sở sau khi được UBTVQH phê chuẩn ”. Theo pháp luật này thì Tuyên bố của nhà nước Việt Nam ngày 12.11.1982 vẫn còn hiệu lực hiện hành. Theo đó, “ Đường cơ sở dùng để tính chiều rộng lãnh hải của lục địa Việt Nam là đường thẳng gẫy khúc nối tiếp những điểm có tọa độ ghi trong phụ lục kèm theo Tuyên bố này ” .
Thực hiện Điều 8 của Luật Biển Việt Nam, thời hạn tới Việt Nam sẽ liên tục công bố bổ trợ 1 số ít đoạn Đường cơ sở thẳng còn thiếu hoặc chưa tương thích .

Nội thủy

UNCLOS 1982 lao lý : “ Các vùng nước ở phía trong đường cơ sở dùng để tính chiều rộng Lãnh hải là Nội thủy của vương quốc ven biển ” ( Điều 8 ). Theo định nghĩa này, nội thủy gồm có cửa sông, vũng, vịnh, cảng biển và vùng nước ở phía trong đường cơ sở và giáp với bờ biển ; vùng nước lịch sử vẻ vang cũng theo chính sách nội thủy. Nội thủy được coi như là bộ phận chủ quyền lãnh thổ trên đất liền của vương quốc ven biển. Điều đáng quan tâm là khi một đường cơ sở thẳng được vạch ra theo đúng giải pháp mà gộp vào nội thủy những vùng nước trước đó chưa được coi là nội thủy thì quyền đi qua không gây hại nói trong Công ước vẫn được vận dụng ở những vùng nước đó .

Điều 9 và 10, Luật Biển Việt Nam năm 2012 quy định, nội thủy của Việt Nam là vùng nước tiếp giáp với bờ biển, ở phía trong Đường cơ sở, và là bộ phận lãnh thổ của Việt Nam.

Lãnh hải

Theo UNCLOS 1982, “ vùng nước chủ quyền lãnh thổ ” được gọi là “ lãnh hải ” ( Territorial Sea, Territorial Water ), không gọi là “ hải phận ” hay “ vùng biển ” chung chung. Nó là một vùng biển ven bờ nằm ngoài và nối tiếp với chủ quyền lãnh thổ đất liền hoặc nội thủy của vương quốc ven biển, có một bề rộng nhất định được đo tính từ Đường cơ sở của vương quốc ven biển đó .
Đối với vương quốc quần đảo, lãnh hải nằm ngoài và nối tiếp với chủ quyền lãnh thổ và vùng nước quần đảo của vương quốc quần đảo đó .
Đối với những hòn đảo riêng không liên quan gì đến nhau hay nằm trong một quần đảo không phải là vương quốc quần đảo, nếu phân phối đủ tiêu chuẩn được lao lý tại Điều 121, UNCLOS 1982, thuộc chủ quyền lãnh thổ của vương quốc ven biển, nhưng nằm ngoài khoanh vùng phạm vi lãnh hải của vương quốc này, thì lãnh hải của từng hòn đảo này cũng được xác định như trên .
Chiều rộng lãnh hải do vương quốc ven biển tự xác định không quá 12 hải lý tính từ Đường cơ sở theo đúng những tiêu chuẩn chung do UNCLOS 1982 pháp luật .
Khi gọi “ vùng biển Việt Nam ” nên hiểu đó là tên gọi chung cho cả nội thủy, lãnh hải, vùng độc quyền kinh tế tài chính và thềm lục địa. Khi gọi “ lãnh hải Việt Nam ” nên hiểu đó là tên gọi của một vùng biển rộng 12 hải lý tính từ Đường cơ sở dùng để tính chiều rộng lãnh hải .

Vùng tiếp giáp lãnh hải

UNCLOS 1982 lao lý : Một vùng biển ở ngoài và thông suốt với lãnh hải gọi là vùng tiếp giáp lãnh hải. Vùng tiếp giáp lãnh hải không hề lan rộng ra quá 24 hải lý tính từ Đường cơ sở dùng để tính chiều rộng lãnh hải. Như vậy, vùng tiếp giáp lãnh hải theo định nghĩa của UNCLOS 1982 có chiều rộng là 12 hải lý .
Điều 13, Luật Biển Việt Nam lao lý : “ Vùng tiếp giáp lãnh hải là vùng biển thông suốt và nằm ngoài lãnh hải Việt Nam, có chiều rộng 12 hải lý tính từ ranh giới ngoài lãnh hải ” .

Vùng đặc quyền kinh tế

Vùng độc quyền kinh tế tài chính lần tiên phong được ghi nhận trong UNCLOS 1982. Đây là một vùng biển đặc trưng, trong đó vương quốc ven biển có những thẩm quyền riêng không liên quan gì đến nhau nhằm mục đích mục tiêu kinh tế tài chính, tuân theo những pháp luật của UNCLOS 1982. Điều 57, UNCLOS 1982 pháp luật chiều rộng vùng độc quyền kinh tế tài chính “ không được lan rộng ra ra quá 200 hải lý tính từ đường cơ sở của lãnh hải ” .

Phù hợp với quy định của Công ước 1982, Luật Biển Việt Nam quy định cụ thể: Vùng đặc quyền về kinh tế của Việt Nam là vùng biển tiếp liền và nằm ngoài lãnh hải Việt Nam, hợp với lãnh hải thành một vùng biển có chiều rộng 200 hải lý tính từ đường cơ sở. Theo đó, chiều rộng thật sự của vùng đặc quyền về kinh tế là 188 hải lý, nếu chiều rộng lãnh hải của quốc gia ven biển xác định là 12 hải lý. Phạm vi không gian của vùng đặc quyền kinh tế theo quy định của Luật Biển còn được mở rộng tới đáy và lòng đất dưới đáy và lên vùng trời tương ứng với phần nước biển của vùng đặc quyền về kinh tế.

Thềm lục địa

UNCLOS 1982 đã định nghĩa thềm lục địa pháp lý như sau : “ Thềm lục địa của vương quốc ven biển gồm có đáy biển và lòng đất dưới đáy biển bên ngoài lãnh hải của vương quốc đó, trên hàng loạt phần lê dài tự nhiên của chủ quyền lãnh thổ đất liền của vương quốc đó cho đến bờ ngoài của rìa lục địa, hoặc đến cách Đường cơ sở dùng để tính chiều rộng lãnh hải 200 hải lý khi bờ ngoài của rìa lục địa của vương quốc đó ở khoảng cách gần hơn ” ( Điều 76 ). Như vậy, thềm lục địa pháp lý theo định nghĩa này gồm có hàng loạt rìa lục địa ( thềm lục địa tự nhiên, dốc lục địa và bờ ngoài của rìa lục địa ). Ở nơi nào rìa lục địa không ra đến 200 hải lý thì thềm lục địa pháp lý được lan rộng ra ra đến 200 hải lý. Ở nơi nào rìa lục địa vượt quá 200 hải lý thì ranh giới ngoài của thềm lục địa được xác định bằng cách nối những điểm ở nơi mà bề dày trầm tích tối thiểu cũng bằng 1 % khoảng cách từ những điểm đó đến chân dốc lục địa, hoặc nối những điểm cách chân dốc lục địa nhiều nhất là 60 hải lý. Tuy nhiên, dù được xác định như trên, số lượng giới hạn tối đa của thềm lục địa cũng không được vượt quá 350 hải lý hay không được cách đường đẳng sâu 2.500 m quá 100 hải lý .
Đối với những hòn đảo xa bờ của vương quốc ven biển, nếu thích hợp cho con người sinh sống và có đời sống kinh tế tài chính riêng, thì mới có vùng thềm lục địa riêng của những hòn đảo đó .

Source: https://vh2.com.vn
Category : Trái Đất