Networks Business Online Việt Nam & International VH2

Lực lượng Tên lửa Chiến lược Nga – Wikipedia tiếng Việt

Đăng ngày 26 October, 2022 bởi admin
Russian military unit

Lực lượng tên lửa chiến lược Liên bang Nga (RVSN RF; tiếng Nga: Ракетные войска стратегического назначения Российской Федерации (РВСН РФ), chuyển tự Raketnye voyska strategicheskogo naznacheniya Rossiyskoy Federatsii) là một phiên hiệu của lực lượng vũ trang Liên bang Nga có nhiệm vụ quản lý và vận hành các tên lửa liên lục địa phóng từ mặt đất (ICBM).

Lực lượng tên lửa kế hoạch Liên bang Nga được xây dựng ngày 17/12/1959, với trách nhiệm là lực lượng chính sẽ tiến công những cơ sở vũ khí hạt nhân, cơ sở quân sự chiến lược, công nghiệp của quân địch. [ 3 ] Lực lượng này đảm nhiệm những tên lửa liên lục địa, tên lửa tầm trung xa, tên lửa tầm trung phóng từ mặt đất với tầm bắn trên 1.000 km. Sau khi Liên Xô sụp đổ vào năm 1991, những vũ khí trang bị và địa thế căn cứ phóng tên lửa của Lực lượng tên lửa kế hoạch Liên bang Nga nằm trên chủ quyền lãnh thổ của những vương quốc độc lập, ngoài Nga, với những giếng phóng hạt nhân tại Belarus, Kazakhstan và Ukraina. Các vương quốc này đã chuyển cho Nga những tên lửa hạt nhân này và Nga đã hủy hoại chúng theo Hiệp ước không thông dụng vũ khí hạt nhân .

Lực lượng tên lửa hạt nhân chiến lược của Nga còn có phi đội máy bay ném bom hạt nhân chiến lược của Không quân và tên lửa hạt nhân phóng từ tàu ngầm của Hải quân Nga.

Lịch sử sinh ra[sửa|sửa mã nguồn]

Đơn vị tên lửa kế hoạch tiên phong của Liên Xô được xây dựng vào tháng 6 năm 1946, với việc chuyển Lữ đoàn cơ giới cận vệ số 92 đóng tại Bad Berka, Đông Đức thành Lữ đoàn dự bị đặc biệt số 22 thường trực Bộ tổng tham mưu. [ 4 ] Ngày 18/10/1947, lữ đoàn này đã triển khai vụ phóng thử tên lửa đạn đạo R-1 ( phiên bản sao chép của tên lửa A-4 của phát xít Đức ) từ trường bắn Kapustin Yar. [ 5 ] Đầu những năm 1950, Lữ đoàn số 77 và số 90 cũng được xây dựng và trang bị tên lửa R-1 ( SS-1a ‘ Scunner ‘ ). Lữ đoàn số 54 và 56 được xây dựng cùng với việc thử nghiệm tên lửa R-2 ( SS-2 ‘ Sibling ‘ ) tại Kapustin Yar ngày 1/6/1952 .Từ năm 1959, Liên Xô đã tăng trưởng và sản xuất nhiều loại tên lửa liên lục địa, gồm có R-12 ( SS-4 ‘ Sandal ‘ ), R-7 ( SS-6 ‘ Sapwood ‘ ), R-16 ( SS-7 ‘ Saddler ‘ ), R-9 ( SS-8 ‘ Sasin ‘ ), R-26 ( tên ký hiệu NATO SS-8 ‘ Sasin ‘ ), R-36 ( SS-9 ‘ Scarp ‘ ), và RT-21 ( SS-16 ‘ Sinner ‘ ) ( SS-16 không được đưa vào trang bị ) .Trong quy trình thử nghiệm tên lửa ICBM R-16, ngày 24/10/1960, tên lửa thử nghiệm đã phát nổ và giết chếtĐại tướng Mitrofan Ivanovich Nedelin là người tiên phong chỉ huy lực lượng tên lửa kế hoạch Liên Xô. Ông đã qua đời trong vụ nổ tên lửa R-16 vào ngày 24 tháng 10 năm 1960. Vụ việc này đã bị che giấu trong nhiều thập kỷ trước khi được giải mật với tên gọi Thảm họa Nedelin. [ 6 ]Dưới thời của Sergey Biryuzov, Liên Xô đã tiến hành tên lửa đạn đạo tới Cuba năm 1962 trong chiến dịch Anadyr. Lữ đoàn tên lửa cận vệ số 43 cùng với 36 tên lửa đạn đạo R-12 đã được tiến hành tới Cuba, mở màn cho cuộc Khủng hoảng tên lửa Cuba. [ 7 ]Nguyên soái Nikolai Krylov là người chỉ huy Lực lượng tên lửa kế hoạch từ tháng 3 năm 1963 đến tháng 2 năm 1972. Trong thời hạn này, Tổng thống Pháp Charles de Gaulle đã đến thăm Lực lượng Tên lửa Chiến lược vào năm 1966. Cùng với Nikolai Krylov, ông đã đến thăm một sư đoàn tên lửa ở Novosibirsk, và sau đó theo lời mời của Leonid Brezhnev đã tham gia một vụ phóng tên lửa thử nghiệm tại Sân bay thiên hà Baikonur. Vladimir Fedorovich Tolubko trở thành chỉ huy Lực lượng tên lửa kế hoạch từ 12/4/1972 đến ngày 10/7/1985 .Tiếp theo là Đại tướng Lục quân Yury Pavlovich Maksimov, chỉ huy lực lượng từ ngày 10/7/1985 đến ngày 19/8/1992

Theo tạp chí Time, xuất bản năm 1980, dẫn phân tích của RAND Corporation, những công dân Liên Xô không có gốc Slavo sẽ không được gia nhập Lực lượng tên lửa chiến lược.[8]

Bản đồ các căn cứ tên lửa ICBM của Liên Xô
Tính đến năm 1989 Lực lượng tên lửa kế hoạch Liên Xô sở hữu 1.400 tên lửa ICBM, 300 TT điều khiển và tinh chỉnh tên lửa, và 28 địa thế căn cứ phóng tên lửa. [ 9 ] The SMT cũng được trang bị tên lửa đạn đạo RSD-10 ( SS-20 ‘ Saber ‘ ) ( IRBM ) và tên lửa đạn đạo tầm trung R-12 ( SS-4 ‘ Sandal ‘ ) ( MRBM ). Hai phần ba lực lượng tên lửa RSD-10 của Liên Xô được phóng từ những Xe mang phóng tự hành đặt tại những địa thế căn cứ phía Tây Liên Xô và những tên lửa này luôn nhắm tiềm năng ở Tây Âu. Một phần ba lực lượng còn lại được sắp xếp ở sườn Đông dãy Ural và có tiềm năng là Trung Quốc. Các tên lửa R-12 cũ hơn được tiến hành trong những bệ phóng cố định và thắt chặt ở phía Tây Liên Xô .Tháng 12 năm 1987, Hoa Kỳ và Liên Xô ký Hiệp ước Lực lượng hạt nhân tầm trung, theo đó sẽ vô hiệu tổng thể 553 tên lửa RSD-10 và R-12 trong thời hạn 3 năm. Đến giữa năm 1989, hơn 50 % số tên lửa RSD-10 và R-12 đã bị tiêu hủy .Đến năm 1990 Liên Xô có 7 loại tên lửa ICBM vẫn đang hoạt động giải trí ; khoảng chừng 50 % là tên lửa đạn đạo hạng nặng R-36M ( SS-18 ‘ Satan ‘ ) và UR-100N ( SS-19 ‘ Stiletto ‘ ), chiếm 80 % số đầu đạn hạt nhân phóng từ đất liền. Nga tăng trưởng thêm những tên lửa ICBM mới phóng từ những xe mang phóng tự hành gồm có RT-23 ( SS-24 ‘ Scalpel ‘ ) và RT-2PM ( SS-25 ‘ Sickle ‘ ). Năm 1990, với việc ICBM R-12 gần như đã bị loại biên trọn vẹn, báo cáo giải trình của IISS cho thấy còn 350 tên lửa UR-100 ( SS-11 ‘ Sego, ‘ Mod 2/3 ), 60 RT-2 ( SS-13 ‘ Savage ‘ ) vẫn còn trong trang bị của Nga, 75 tên lửa UR-100MR ( SS-17 ‘ Spanker, ‘ Mod 3, với đầu đạn 4 MIRV ), 308 R-36M ( phần nhiều là phiên bản Mod 4 với 10 đầu đạn MIRV ), 320 UR-100N ( phần đông là phiên bản Mod 3 với 6 đầu đạn MIRV ), 60 RT-23 ( giếng phóng và phóng từ tàu hỏa ), và 225 RT-2PM ( phóng từ xe mang phóng cơ động ). [ 10 ]

Bố trí của lực lượng tên lửa chiến lược Liên Xô 1960–1991[11]

Thập niên 2010[sửa|sửa mã nguồn]

Hệ thống tên lửa ICBM RS-24 Yars (SS-29) trong biên chế của Sư đoàn tên lửa cận vệ số 39 trong buổi huấn luyện ngày 29/9/2017.

Theo Tuần báo quốc phòng Jane, Lực lượng tên lửa chiến lược của Nga có sở chỉ huy chính đặt tại Kuntsevo, ngoại ô Moscow, cùng với sở chỉ huy khác đặt tại Núi Kosvinsky dãy Ural.[17]

Hiện nay những học viên nữ đã được gật đầu vào học tại Học viện tên lửa kế hoạch Thánh Peter ( Moskva ). [ 18 ] Lực lượng tên lửa kế hoạch cũng có một học viện chuyên nghành đặt tại Serpukhov và Rostov-on-Don .

Lực lượng tên lửa chiến lược Nga vận hành nhiều loại tên lửa đạn đạo khác nhau. Trong đó, loại ICBM cũ nhất vẫn còn trang bị là R-36M2 / SS-18 Satan với khả năng mang mười đầu đạn. Hệ thống thứ hai là ICBM phóng từ giếng phóng UR-100NUTTH / SS-19 Stiletto, mỗi tên lửa có khả năng mang 6 đầu đạn, và sẽ bị loại biên vào năm 2019. Tên lửa phóng từ xe tự hành RT-2PM Topol / SS-25 Sickle cũng sẽ được loại biên năm 2019.[19][20] Hiện quân đội Nga đang trang bị loại ICBM RT-2UTTH Topol-M / SS-27 Sickle B mang một đầu đạn, với 60 tên lửa phóng từ giếng phóng, và 18 tên lửa phóng từ xe mang phóng tên lửa. ICBM RS-24 Yars (nâng cấp từ Topol-M), với 3 đầu đạn được triển khai từ năm 2010d.[21] Từ năm 2012 đến năm 2017, đã có khoảng 80 tên lửa ICBM được đưa vào trang bị.[22][23] Bộ trưởng quốc phòng Nga cho biết trong cuộc họp báo vào tháng 5 năm 2021 rằng 86% lực lượng tên lửa hạt nhân sẽ được hiện đại hóa.[24]

Các đơn vị tên lửa Nga hiện tại gồm:[25]

Số lượng tên lửa đạn đạo và đầu đạn hạt nhân[sửa|sửa mã nguồn]

Bộ điều khiển cho phép phóng tên lửa.
Lực lượng tên lửa kế hoạch của Nga hiện chiếm hữu : [ 25 ]

Các loại tên lửa thế hệ đầu của lực lượng tên lửa kế hoạch Liên Xô / Nga[sửa|sửa mã nguồn]

Tên lửa đạn đạo tầm trung[sửa|sửa mã nguồn]

Tên lửa đạn đạo tầm trung xa[sửa|sửa mã nguồn]

Tiên lửa đạn đạo liên lục địa[sửa|sửa mã nguồn]

Trong tương lai[sửa|sửa mã nguồn]

Theo Liên đoàn những nhà khoa học Mỹ, hoàn toàn có thể Dự kiến trước, toàn bộ những loại ICBM thế hệ mới của Nga sẽ được sửa chữa thay thế bằng những phiên bản mang nhiều đầu đạn độc lập MIRV của tên lửa SS-27 ” Topol-M “, dù rằng những tên lửa ICBM mới vẫn được tăng trưởng. Theo như giới quân sự chiến lược Nga cho biết, đầu thập niên 2020 những tên lửa ICBM R-36 ( SS-18 ) và RT-2PM ( SS-25 Sickle ) sẽ được rút ra khỏi trang bị cùng với ICBM UR-100N ( SS-19 Stiletto ). Lực lượng tên lửa kế hoạch Nga sẽ đa phần dựa vào những phiên bản của tên lửa ICBM nhiên liệu rắn SS-27 ” Topol-M ” ( với phiên bản tên lửa SS-27 Mod 1 ( Topol-M ) ; SS-27 Mod 2 ( RS-24 Yars ) ; và RS-26 Rubezh ) và tên lửa nguyên vật liệu lỏng RS-28 Sarmat với năng lực mang tải trọng lớn, trang bị đầu đạn MIRV hoặc những tải trọng khác với mục tiêu đánh lừa mạng lưới hệ thống phòng thủ .

Liên kết ngoài[sửa|sửa mã nguồn]

Source: https://vh2.com.vn
Category : Trái Đất