Networks Business Online Việt Nam & International VH2

Vấn đề văn hóa trong bối cảnh hội nhập quốc tế

Đăng ngày 19 January, 2023 bởi admin
Đại hội XII của Đảng nhấn mạnh vấn đề vai trò của văn hóa trong tăng trưởng quốc gia. Đại hội đề ra những phương hướng, trách nhiệm tăng trưởng văn hóa, dữ thế chủ động hội nhập quốc tế về văn hóa. Để làm chủ quy trình hội nhập quốc tế cần hiểu được những giá trị, chuẩn mực chung, hiểu được sự ảnh hưởng tác động qua lại giữa những yếu tố của văn hóa chung, vương quốc dân tộc bản địa và hệ quả của sự tác động ảnh hưởng trong tăng trưởng quốc gia .Báo cáo chính trị tại Đại hội XII của Đảng đã nhấn mạnh vấn đề vai trò của văn hóa trong quá trình tăng trưởng mới của quốc gia, tiến trình dữ thế chủ động và tích cực hội nhập quốc tế như sau : “ Xây dựng thiên nhiên và môi trường văn hóa lành mạnh, tương thích với toàn cảnh tăng trưởng kinh tế thị trường xu thế xã hội chủ nghĩa và hội nhập quốc tế. Xây dựng văn hóa trong chính trị và kinh tế tài chính. Nâng cao chất lượng, hiệu suất cao hoạt động giải trí văn hóa. Phát triển công nghiệp văn hóa song song với thiết kế xây dựng, hoàn thành xong thị trường văn hóa. Chủ động hội nhập quốc tế về văn hóa, tiếp thu tinh hoa văn hóa quả đât. Xây dựng con người Nước Ta tăng trưởng tổng lực. Tiếp tục thay đổi phương pháp chỉ huy của Đảng và nâng cao hiệu lực thực thi hiện hành, hiệu suất cao quản trị nhà nước so với nghành văn hóa ” ( 1 ) .
Để triển khai thắng lợi Nghị quyết Đại hội, làm chủ quy trình hội nhập quốc tế, cần hiểu được những giá trị, những chuẩn mực chung, hiểu được sự tác động ảnh hưởng qua lại giữa những yếu tố của văn hóa chung ( hội nhập ) và văn hóa vương quốc – dân tộc bản địa, hệ quả của sự tác động ảnh hưởng đó trong tăng trưởng quốc gia .

Quá trình hội nhập là một quy trình hai chiều : tuân thủ và phát minh sáng tạo, bị động và dữ thế chủ động, và sau cuối là mỗi vương quốc đều góp thêm phần phát minh sáng tạo ra, làm giàu thêm cho văn hóa hội nhập nói chung và làm giàu thêm văn hóa dân tộc bản địa nói riêng. Giao lưu và hội nhập văn hóa giữ vai trò rất là quan trọng so với văn hóa của mỗi vương quốc, mỗi dân tộc bản địa : Không có một nền văn hóa nào, dù lớn và có ảnh hưởng tác động sâu rộng đến đâu, lại hoàn toàn có thể tăng trưởng trong khép kín, khác biệt, tách rời với những nền văn hóa khác .
Nhưng hội nhập quốc tế trong toàn bộ những nghành nghề dịch vụ kể cả văn hóa nói chung, văn hóa chính trị nói riêng có hai mặt, mặt tích cực và mặt xấu đi. Mặt tích cực là sẽ giúp cho văn hóa mỗi dân tộc bản địa ( theo nghĩa vương quốc – dân tộc bản địa ) luôn tăng trưởng, tiếp đón được những giá trị văn minh của văn hóa những dân tộc bản địa khác, làm giàu thêm cho văn hóa của dân tộc bản địa mình, tiếp thị được văn hóa của mình cho những dân tộc bản địa khác. Tuy nhiên, mặt xấu đi là rủi ro tiềm ẩn san bằng và như nhau những hệ giá trị, những chuẩn mực văn hóa dân tộc bản địa, rình rập đe dọa và làm suy kiệt sự nhiều mẫu mã, năng lực phát minh sáng tạo của những nền văn hóa dân tộc bản địa, dẫn đến rủi ro tiềm ẩn tha hóa, vong bản, thậm chí còn thủ tiêu những giá trị văn hóa dân tộc bản địa .
Trong toàn cảnh hội nhập quốc tế, tất cả chúng ta đang đương đầu với rủi ro tiềm ẩn tụt hậu xa hơn về kinh tế tài chính. Nhưng nguyên do tụt hậu kinh tế tài chính không chỉ nằm trong kinh tế tài chính mà còn nằm trong chính trị và đặc biệt quan trọng là trong văn hóa ; thậm chí còn nguyên do quan trọng nhất lại nằm trong văn hóa – văn hóa hội nhập. Không có văn hóa hội nhập, không hề hội nhập thành công xuất sắc. Cũng như trong những nghành khác, trong hội nhập quốc tế, văn hóa cũng “ soi đường cho quốc dân đi ”. Vậy văn hóa hội nhập là gì ? Khi những vương quốc đóng vai trò chủ thể của quy trình hội nhập, văn hóa có vai trò như thế nào ? Cơ chế nào, yếu tố nào tác động ảnh hưởng lên sự tăng trưởng văn hóa của một dân tộc bản địa trong toàn cảnh hội nhập ?
Những năm gần đây, có rất nhiều khu công trình nghiên cứu và điều tra văn hóa. Điều đó vừa phản ảnh vai trò của văn hóa trong đời sống xã hội, vừa cho thấy một trạng thái thiếu vắng, không đủ “ văn hóa ” trong lúc những chuyển biến kinh tế tài chính – xã hội quá nhanh, đã tạo ra những “ khoảng trống văn hóa ” lớn trong đời sống tất cả chúng ta ở rất nhiều nghành, kể cả những nghành nghề dịch vụ tưởng như đã định hình. Sự suy thoái và khủng hoảng về phẩm chất, đạo đức, lối sống liên tục diễn biến phức tạp, có một số ít mặt nghiêm trọng hơn, tổn hại không nhỏ đến uy tín của Đảng và Nhà nước, niềm tin của nhân dân .
Việc kiến thiết xây dựng và tăng trưởng tổng lực con người Nước Ta trong thời kỳ CNH, HĐH chưa tạo ra được sự chuyển biến rõ ràng … Nhiều nỗ lực từ phía Đảng, Nhà nước và xã hội để lý giải nguyên do và ngăn ngừa đà “ suy thoái và khủng hoảng ” này. Nhưng trong thực tiễn cho thấy, yếu tố chưa được nhìn nhận và xử lý tích cực, hiệu suất cao .
Trên sách báo nước ta và quốc tế có hàng trăm định nghĩa về văn hóa, thậm chí còn có người cho rằng có tới hàng nghìn ( 2 ) .
Hầu hết những tác giả trên quốc tế cũng như ở Nước Ta đều cho rằng, khái niệm “ văn hóa ” cần được hiểu theo nghĩa rộng và theo nghĩa hẹp. Quan niệm theo nghĩa rộng, văn hóa là tổng thể những gì do con người phát minh sáng tạo ra trong quy trình sống sót và tăng trưởng của mình. Quan niệm theo nghĩa hẹp, văn hóa chỉ là những hoạt động giải trí tương quan đến đời sống niềm tin, những quan hệ xã hội và những phát minh sáng tạo giá trị nghệ thuật và thẩm mỹ ( 3 ). Theo đó, cấu trúc của khái niệm văn hóa gồm “ giá trị văn hóa ” – và đây là cốt lõi của văn hóa “ truyền thống ”, “ di sản ”, “ hình tượng ” và “ chuẩn mực văn hóa ” ( 4 ). Nhiều tác giả khác lại chia giá trị văn hóa theo giá trị vật chất, giá trị niềm tin, giá trị vật thể, phi vật thể .
Có tác giả đưa ra một cấu trúc văn hóa phức tạp hơn với bốn loại “ giá trị ” : con người, hoạt động giải trí, sản phẩm vật chất, loại sản phẩm ý thức ; và ba “ phương diện ” : tĩnh / động ; văn hóa vật chất / văn hóa ý thức ; văn hóa vật thể / văn hóa phi vật thể ; bốn “ đặc trưng ” cơ bản là tính nhân sinh, tính giá trị, tính mạng lưới hệ thống và tính lịch sử dân tộc ( 5 ) .
Một cách tiếp cận về cấu trúc của văn hóa mới được Texas University công bố tháng 5-2015, hoàn toàn có thể đã phản ánh được những thành tựu nghiên cứu và điều tra ở phương Tây tân tiến, không xích míc với những tiếp cận của những nhà khoa học Nước Ta, lại có ưu điểm khá dễ hiểu, dễ nghiên cứu và điều tra. Đó là chia cấu trúc khái niệm văn hóa thành mức độ ( những tầng ) “ sâu ”, “ nông ” và những “ Lever ” ( 6 ) Theo cách tiếp cận này, cấu trúc của văn hóa có những tầng sau :
Ở tầng sâu nhất : Các giá trị ( values ). Từ trong đó những giá trị, hình thành nên những cốt lõi của một nền văn hóa .
Tầng thứ hai : Các nghi thức ( rituals ). Là những chuẩn mực hoạt động giải trí tập thể, được coi là thiết yếu trong xã hội. Từ cách chào hỏi, những dạng tiếp xúc, những nghi lễ tôn giáo và xã hội, v.v. ) .
Tầng thứ ba : Các nhân vật – anh hùng ( Heroes ). Là những nhân vật quá khứ hay hiện tại, thực hay hư cấu, có đặc thù được nhìn nhận cao trong một nền văn hóa. Họ sống sót như là quy mô cho hành vi .
Tầng thứ tư : Các hình tượng ( symbols ). Là lời nói, cử chỉ, hình ảnh, hoặc những vật mang một ý nghĩa đặc biệt quan trọng, được công nhận bởi những người san sẻ một nền văn hóa đơn cử. Biểu tượng mới thuận tiện tăng trưởng, những cái cũ biến mất. Biểu tượng từ một nhóm đơn cử liên tục được sao chép bởi người khác. Đây là nguyên do tại sao những hình tượng đại diện thay mặt cho lớp ngoài cùng của một nền văn hóa .
Biểu tượng, anh hùng và nghi thức là những góc nhìn hữu hình, ghi lại cách, những thực hành thực tế của một nền văn hóa. Tuy vậy, ý nghĩa văn hóa thực sự của thực hành thực tế này lại là phi vật thể. Biểu tượng đại diện thay mặt cho hình thức bề ngoài nhất và giá trị những bộc lộ ở tầng thâm thúy nhất của văn hóa, những anh hùng và những nghi lễ ở tầng giữa .
Cấu trúc văn hóa theo “ Lever ” ( hoàn toàn có thể coi là quy mô ) như : cấp vương quốc, Lever vùng, Lever giới, Lever thế hệ, Lever những tầng lớp xã hội, Lever công ty … Nhiều tác giả cũng đã đề cập đến tiếp cận lịch sử dân tộc văn hóa, từ lịch đại đến đồng đại … Khi nói về nội hàm văn hóa, những nhà nghiên cứu không khi nào bỏ lỡ yếu tố con người. Tuy nhiên trong những nghiên cứu và điều tra những “ ngành ” văn hóa đơn cử, như “ văn hóa chính trị ”, “ văn hóa ứng xử ”, “ văn hóa học đường ” … con người được điều tra và nghiên cứu như thể một chủ thể văn hóa hoặc tách ra thành một đối tượng người dùng riêng, như “ con người chính trị ” ví dụ điển hình .
Qua những khu công trình nghiên cứu và điều tra về văn hóa trong toàn cảnh toàn thế giới hóa và hội nhập, hoàn toàn có thể thấy :
Thứ nhất, toàn bộ đều khẳng định tính tất yếu của hội nhập và Nước Ta tham gia vào quy trình hội nhập với quốc tế trên toàn bộ những nghành nghề dịch vụ, trong đó có văn hóa là yên cầu khách quan, mặc dầu đó là một quy trình phức tạp. Ngày nay, nói đến hệ quả của toàn thế giới hóa và hội nhập quốc tế, không riêng gì nói đến một khuynh hướng không đảo ngược được, mà còn phải nói đến những yếu tố đặt ra trong quy trình hội nhập, “ những yếu tố toàn thế giới ” đầy bế tắc, “ một thử thách nghiêm trọng so với văn hóa ” ( 7 ). Trong toàn cảnh đó, một lối thoát mà người ta trông cậy vào văn hóa, đưa ra “ một chiều kích văn hóa của sự tăng trưởng như một con đường khả thi để phá vỡ sự bế tắc này ” ( 8 ) và người ta cho rằng đây là “ ý niệm mới về tăng trưởng ” ( 9 ) .
Nói đến hội nhập là nói đến nhiều chủ thể tham gia vào những quy trình “ sống chung ”. Trong quy trình đó, không hề chỉ có đồng thuận mà còn có cả xích míc, xung đột trên nhiều phương diện và Lever khác nhau. Cách thức để quản trị và giải tỏa những xích míc và xung đột, chỉ hoàn toàn có thể là văn hóa – văn hóa “ hòa giải ”, văn hóa “ bao dung ”. Chính do đó, những năm đầu thế kỷ XXI, khi xu thế hội nhập trở nên sâu rộng, “ ngoại giao hòa giải ”, “ quyền lực tối cao mềm ” đã và đang trở thành kế hoạch rõ ràng trong quan hệ quốc tế. Hội nhập thành công xuất sắc, khi thước đo của nó không chỉ ở một vài phương diện như kinh tế tài chính và công nghệ tiên tiến mà phải đo bằng sự thành công xuất sắc của hội nhập văn hóa. Vì vậy, trước hết trong hội nhập cần chứng minh và khẳng định vai trò đặc biệt quan trọng không hề thiếu của văn hóa. Để làm được điều đó, những nhà nghiên cứu chăm sóc trước hết là tư duy về văn hóa, đặc biệt quan trọng là tư duy chỉ huy của Đảng, tư duy quản trị của Nhà nước, tư duy trong văn hóa kinh doanh thương mại của doanh nghiệp cũng như tư duy của từng con người, đã tự ý thức hoặc buộc phải trở thành “ công dân toàn thế giới ”. Một đặc trưng nổi trội của văn hóa là giao lưu và tiếp biến ; theo đó, tác động ảnh hưởng qua lại và chịu ảnh hưởng tác động lẫn nhau giữa những nền văn hóa, đảm nhiệm những giá trị văn hóa bên ngoài, biến hóa nó cho tương thích và dần trở thành cái của mình, làm đa dạng chủng loại thêm vốn văn hóa của mình là hiện tượng kỳ lạ có tính quy luật. “ Giao lưu, ảnh hưởng tác động, vay mượn còn là một tác nhân quan trọng trong quy luật truyền thống cuội nguồn và thay đổi của văn hóa : Truyền thống ( tradition ) – Tiếp biến ( đảm nhiệm – đổi khác – accuturation ), Đổi mới ( renovation ) ”. Trong hội nhập, giữ gìn và bảo vệ truyền thống văn hóa dân tộc bản địa là quan trọng, bởi truyền thống văn hóa chính là cái làm cho dân tộc bản địa không là cái bóng của dân tộc bản địa khác. Song, giữ gìn truyền thống không loại trừ sự tiếp biến văn hóa ; văn hóa dân tộc bản địa phải hội lưu với văn hóa trái đất, rồi theo dòng chảy của nó mà tiếp thu những cái “ chân – thiện – mỹ ” của những nền văn hóa trên quốc tế để bồi đắp cho văn hóa địa phương ( 10 ) .
Thứ hai, để hội nhập thành công xuất sắc, văn hóa Nước Ta cần tiếp biến những giá trị văn hóa quốc tế. Nhưng tiếp biến văn hóa quốc tế như thế nào ? Chúng ta thấy rằng ở Lever đời thường cũng như tư duy chủ trương đều có tranh luận, thậm chí còn nóng bức, xuất hiện những khuynh hướng “ cấp tiến ”, “ bảo thủ ” hay “ trung dung ”. Tuy chưa thật sự rõ ràng và thuyết phục, nhưng một số ít nghiên cứu và điều tra đã trong bước đầu chỉ ra “ chính sách tiếp biến ” nền văn hóa quốc tế. Cần thực sự cầu thị và khoa học trong tư duy, tránh căn bệnh giáo điều, để hội nhập, phải cùng lúc “ trở lại ” với dân tộc bản địa nhiều hơn theo mục tiêu “ Tư duy toàn thế giới, hành vi địa phương ”. Ở một góc nhìn khác, cần nhận diện những xung đột, xích míc và những cản trở trên con đường giải phóng, hội nhập để tăng trưởng văn hóa Nước Ta ( 11 ) .
Thứ ba, yếu tố đặt ra, không riêng gì tiếp biến văn hóa trái đất, không riêng gì “ cùng lúc trở lại với dân tộc bản địa nhiều hơn ”, mà văn hóa Nước Ta hoàn toàn có thể góp phần những giá trị văn hóa rực rỡ gì của mình vào văn hóa chung của trái đất ? Văn hóa Nước Ta có đủ tầm vóc, bản lĩnh, tự tin để tham gia định hình những giá trị chung trong văn hóa hội nhập của quả đât ? Và nếu tất cả chúng ta vốn có một nền văn hóa có đủ tầm vóc, thì tất cả chúng ta hoàn toàn có thể làm gì để làm điều đó ? Chúng ta phải làm gì để có “ quyền lực tối cao mềm ” trong mạng lưới hệ thống quyền lực tối cao toàn thế giới ?
Trong lúc quả đât còn chưa nhận thức hết những thử thách của hội nhập toàn thế giới ( gần đây xuất hiện những yếu tố bảo mật an ninh “ phi truyền thống lịch sử ”, khủng bố, di cư … ) thì mặc dầu “ tăng trưởng văn hóa ” được nêu lên như thể một giải pháp toàn thế giới để khắc phục những vấn nạn của toàn thế giới hóa, của những yếu tố toàn thế giới, nhưng bản thân khái niệm này cũng được hiểu khác nhau từ “ hợp tác tăng trưởng về văn hóa ” đến “ chống lại văn hóa phương Tây ” ; nó đặt ra yếu tố “ truyền thống ” văn hóa so với “ bản so sánh văn hóa phương Tây và châu Âu ” … Từ trong toàn cảnh toàn thế giới hóa và hội nhập, mỗi chủ thể hội nhập đã khởi đầu đặt ra yếu tố “ giá trị cốt lõi ” trong văn hóa của mình, “ truyền thống văn hóa ”, “ văn hóa vương quốc ” và “ khủng hoảng cục bộ giá trị văn hóa ”. Điều này đưa đến xích míc giữa những “ văn hóa vương quốc ”, “ văn hóa tôn giáo ”, “ văn hóa vùng ” và giữa những “ giá trị cốt lõi ” và những “ giá trị không cốt lõi ”. Trangott Schoefthaler dùng khái niệm “ xung đột văn hóa ” và “ đối thoại văn hóa ” như thể những khái niệm phổ cập của thời đại toàn thế giới hóa và phong phú văn hóa thời nay. Ông chỉ ra những nhu yếu chung của của hội nhập văn hóa, như : Tính phong phú văn hóa, quyền độc lạ, sự chồng chéo giữa những yếu tố tình cảm và nhận thức của những quan hệ văn hóa quốc tế, tự do ngôn luận ( 12 ) …
Tuy sống sót nhiều triết lý lý giải hiện tượng kỳ lạ toàn thế giới hóa và hội nhập với tiếp cận văn hóa học, như “ xung đột văn hóa ”, “ xâm lăng văn hóa ”, “ liên văn hóa ”, “ như nhau văn hóa ”, “ văn hóa toàn thế giới ” … nhưng dù thế nào đi chăng nữa, những kim chỉ nan cũng đem đến cho quả đât cảm nhận rằng, toàn cảnh hội nhập và toàn thế giới hóa đã và “ đang phá vỡ số lượng giới hạn vốn có, đang tăng trưởng trong ảnh hưởng tác động và tác động ảnh hưởng lẫn nhau trên khoanh vùng phạm vi toàn thế giới. Trong điều kiện kèm theo Open, hội nhập và thiên nhiên và môi trường mạng toàn thế giới, sự ảnh hưởng tác động lẫn nhau, cùng chung sống cạnh tranh đối đầu và san sẻ với nhau của những nền văn hóa khác nhau đang không ngừng ngày càng tăng ” ( 13 ). Chính từ đây, xuất hiện một khái niệm mới cần phải thừa nhận trong thời đại toàn thế giới hóa và hội nhập, đó là chính bản thân hội nhập quốc tế là một giá trị văn hóa mới, thậm chí còn là một giá trị “ văn hóa cốt lõi ” của quả đât và của mỗi vương quốc .
Tính tất yếu của hội nhập quốc tế và toàn thế giới hóa đặt ra nhiều yếu tố về tăng trưởng văn hóa của từng vương quốc, dân tộc bản địa ; buộc họ “ phải lựa chọn cho mình một thái độ ứng xử, một chủ trương tăng trưởng về văn hóa để đạt tới tiềm năng tăng trưởng chung ” ( 14 ). Những quan điểm như vậy có ý nghĩa phương pháp luận, đặc biệt quan trọng là so với tư duy tăng trưởng, tư duy hoạch định chủ trương .
Sự hội nhập quốc tế đã đưa đến sự tiếp xúc giữa những nền văn hóa, văn minh. Vì vậy, xuất hiện những dự báo về xung đột giữa những nền văn minh ( 15 ). Huntington Dự kiến rằng, nguồn gốc xung đột trong quốc tế mới không còn là hệ tư tưởng và kinh tế tài chính nữa, mà là văn hóa. Ông cho rằng văn hóa là cơ sở của những nền văn minh và chứng minh và khẳng định “ Sự xung đột giữa những nền văn minh sẽ là tác nhân chủ yếu của chính trị quốc tế ” ( 16 ). Hậu quả của xung đột giữa những nền văn minh như thế nào, nếu để xung đột diễn ra chỉ theo khunh hướng xấu đi ? Nhiều nghiên cứu và điều tra vượt qua những sợ hãi của chủ nghĩa khủng bố, vượt qua những dự báo bi quan về xung đột, chia rẽ, vẫn tiếp thị cho một khuynh hướng chung lớn của quả đât là “ Đối thoại giữa những nền văn hóa ”, ủng hộ Tuyên bố của UNESCO về phong phú văn hóa, coi phong phú văn hóa như “ di sản chung của trái đất ”, coi “ việc bảo vệ tính phong phú văn hóa là chỉ lệnh đạo đức ” và có ý nghĩa không kém gì Tuyên bố chung về những quyền con người. Nhiều nghiên cứu và điều tra kỳ vọng sự đối thoại giữa những nền văn minh sẽ đưa đến “ sự kết tụ tâm hồn phương Đông và lý tính của phương Tây ”, sẽ đạt tới “ sự hiểu biết lẫn nhau mang tính lịch sử dân tộc ” và “ bằng cách đó, bảo vệ tự do và công lý trên toàn quốc tế ”. Những quan điểm tựa như cũng hoàn toàn có thể gặp trong những nghiên cứu và điều tra của Jakhnhin V.I, Karnash G.J, Philipmonov G.J, Hà Bình Mạnh. v.v. ( 17 ) .

Tuy nhiên, vấn đề đặt ra là ở chỗ tạo dựng một nền văn hóa mới trên phạm vi toàn cầu thế nào để thích ứng với các quá trình phức tạp của hội nhập? Như vậy, phải chăng văn hóa trong hội nhập quốc tế đang phải đảm nhận một chức năng mới, chức năng giải tỏa xung đột văn hóa và liên kết văn hóa, làm cơ sở, “dẫn đường” cho hội nhập kinh tế, khoa học, công nghệ và các lĩnh vực khác? Đó là vấn đề đang tranh luận trong giới học giả, các chính trị gia trên khắp thế giới và Việt Nam.

Thứ tư, những điều tra và nghiên cứu cũng đã nêu lên những thành tựu, những yếu kém và thử thách trong tăng trưởng văn hóa Nước Ta trước nhu yếu hội nhập quốc tế .
Thứ năm, những nghiên cứu và điều tra cũng yêu cầu những giải pháp để thiết kế xây dựng một nền văn hóa Nước Ta tiên tiến và phát triển, đậm đà truyền thống dân tộc bản địa trong toàn cảnh hội nhập toàn thế giới. Tóm lược như sau :
– Phải từ bỏ cách nhìn coi văn hóa là phép cộng đơn thuần của 7 nghành : tư tưởng, đạo đức và lối sống ; giáo dục và khoa học ; văn học và nghệ thuật và thẩm mỹ ; thông tin đại chúng ; giao lưu văn hóa với quốc tế ; thể chế văn hóa ; thiết chế văn hóa .
– Phải tập trung chuyên sâu thiết kế xây dựng con người Nước Ta tăng trưởng tổng lực .
– Phải xác lập được một hệ giá trị cho văn hóa Nước Ta hiện tại và tương lai .
– Đảm bảovăn hóa là nền tảng niềm tin của xã hội, vừa là tiềm năng vừa là động lực thôi thúc sự tăng trưởng kinh tế tài chính – xã hội, một nền văn hóa tiên tiến và phát triển, đậm đà truyền thống dân tộc bản địa, thống nhất mà phong phú của hội đồng những dân tộc bản địa Nước Ta, với những đặc trưng dân tộc bản địa, nhân văn, dân chủ, khoa học .

–  Tư duy toàn cầu, hành động địa phương.

_________________
Bài đăng trên Tạp chí Lý luận chính trị số 3-2016
( 1 ) Dự thảo Báo cáo chính trị tại Đại hội đại biểu toàn nước lần thứ XII của Đảng, đã được Đại hội trải qua .
( 2 ) Xem thêm : en.wikipedia.org ; tamu.edu
( 3 ) Xem thêm : E.B.Tylor : Văn hóa nguyên thủy ( Primitive culture ), London, 1871. A.Kroeber và C.Kluckhohn : Văn hóa – tổng luận phê phán những ý niệm và định nghĩa ( Culture : a critical review of concepts and definitions ), 1952 ; Phan Ngọc : Bản sắc văn hóa Nước Ta, Nxb Văn học, TP. Hà Nội, 1998 ; GS, tiến sỹ Tạ Ngọc Tấn ( chỉ huy biên soạn ) : Phát triển văn hóa trong toàn cảnh toàn thế giới hóa, 1 số ít kinh nghiệm tay nghề của những nước trên quốc tế, Nxb Lý luận chính trị, TP. Hà Nội, năm trước, tr. 5 ; GS, TSKH Vũ Minh Giang : Trả lời phỏng vấn Báo Điện tử nhà nước, 20-1-2015 ( chinhphu.vn ) ; GS, TSKH Trần Ngọc Thêm : Những yếu tố văn hóa học, lý luận và ứng dụng, Nxb Văn hóa – Văn nghệ Thành phố Hồ Chí Minh, năm trước .
( 4 ) GS, tiến sỹ Ngô Đức Thịnh : Giá trị văn hóa Nước Ta, truyền thống lịch sử và đổi khác, Nxb Chính trị vương quốc, TP.HN, năm trước .
( 5 ) GS, TSKH Trần Ngọc Thêm : Những yếu tố văn hóa học, lý luận và ứng dụng, Nxb, Văn hóa – Văn nghệ Thành phố Hồ Chí Minh, năm trước, tr. 54 .
( 6 ) Nguyễn Văn Huyên, Nguyễn Hoài Văn, Nguyễn Văn Vĩnh : Bước đầu khám phá những giá trị văn hóa chính trị truyền thống cuội nguồn Nước Ta, Nxb Chính trị vương quốc, Thành Phố Hà Nội, 2009. Các tác giả coi văn hóa là một chỉnh thể sôi động gồm có hàng loạt giá trị ( vật chất, ý thức ), phương pháp sống ( từ sáng tạo độc đáo cho đến hành vi hoạt động giải trí, từ trình độ hoạt động giải trí cho đến phương pháp hoạt động giải trí ) và trình độ tăng trưởng người ( triển khai xong những phẩm chất con người ) .

(7) Culture definition:https://www.tamu.edu.

( 8 ) Mười một điểm trung tâm lý luận đang tranh luận, Nxb Văn hiến khoa học xã hội, Trung Quốc, 2005 .
( 9 ), ( 10 ) Ioanna Kucurradi : Triết học luận về sự tăng trưởng văn hóa, trong cuốn : Phát triển văn hóa trong toàn cảnh toàn thế giới hóa, 1 số ít kinh nghiệm tay nghề của những nước trên quốc tế, Nxb Lý luận chính trị, TP. Hà Nội, năm trước, tr. 15 .
( 11 ) Nguyễn Mạnh Cầm : Phát triển văn hóa, con người Nước Ta trong thời kỳ hội nhập quốc tế, Nhân dân điện tử, 6-7-2014 .
( 12 ) Xem Thêm : GS, tiến sỹ Đỗ Huy : Văn hóa Nước Ta trên con đường giải phóng, thay đổi, hội nhập và tăng trưởng, Nxb tin tức và Truyền thông, 2013 .
( 13 ), ( 14 ), ( 15 ), ( 16 ) GS, tiến sỹ Tạ Ngọc Tấn : Phát triển văn hóa trong toàn cảnh toàn thế giới hóa, 1 số ít kinh nghiệm tay nghề của những nước trên quốc tế, Nxb Lý luận chính trị, Thành Phố Hà Nội, năm trước, tr. 24, 89, 94, 9 .
( 17 ) Huntinton S : The Clash of Civilizations and the Remarking of World Order, N.Y., 1996 .

GS, TSKH Phan Xuân Sơn

Viện Chính trị học, Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh

( Theo lyluanchinhtri.vn )

Source: https://vh2.com.vn
Category : Cơ Hội