Kính chào hành khách, chào mừng hành khách đã đến với Công ty sản xuất giày thể Thao Mira . Bạn muốn kinh doanh thương mại loại sản phẩm giày...
Phương pháp sản xuất giá trị thặng dư tuyệt đối là gì? Ví dụ
1. Phương pháp sản xuất giá trị thặng dư tuyệt đối là gì?
Trong tiến trình tăng trưởng tiên phong của sản xuất tư bản chủ nghĩa, khi kỹ thuật còn thấp, văn minh chậm rãi thì giải pháp hầu hết để tăng giá trị thặng dư là lê dài ngày lao động của công nhân. Sản xuất giá trị thặng dư tuyệt đối là chiêu thức sản xuất ra giá trị thặng dư được thực thi trên cơ sở lê dài tuyệt đối ngày lao động của công nhân trong điều kiện kèm theo thời hạn lao động tất yếu không đổi và giá trị thặng dư được sản xuất ra bằng chiêu thức này được gọi là giá trị thặng dư tuyệt đối. Giả sử ngày lao động là 8 giờ, trong đó 4 giờ là thời hạn lao động tất yếu và 4 giờ là thời hạn lao động thặng dư. Điều đó hoàn toàn có thể màn biểu diễn bằng sơ đồ sau đây :
Do đó, tỷ suất giá trị thặng dư là: m’= 4/4×100(%)= 100%.
Như vậy, công thức tính giá trị thặng dư tuyệt đối là : m ‘ = thời hạn lao động thặng dư / thời hạn lao động tất yếu x 100 %
Giả sử nhà tư bản lê dài ngày lao động thêm 2 giờ nhưng thời hạn tất yếu không đổi khác thì tỷ suất giá trị thặng dư là : m ‘ = 6/4 x100 ( % ) = 150 %
Như vậy, khi lê dài tuyệt đối ngày lao động trong điều kiện kèm theo thời hạn lao động tất yếu không biến hóa, thì thời hạn lao động thặng dư tăng lên, nên tỷ suất giá trị thặng dư tăng lên. Trước đây tỷ suất giá trị thặng dư là 100 %, thì giờ đây là 150 %. Các nhà tư bản tìm mọi cách lê dài ngày lao động nhưng ngày lao động có những số lượng giới hạn nhất định. Giới hạn trên của ngày lao động do sức khỏe thể chất và niềm tin của người lao động quyết định hành động. Vì công nhân phải có thời hạn ăn, ngủ, nghỉ ngơi, vui chơi để phục sinh sức khỏe thể chất. Việc lê dài ngày lao động còn vấp phải sự phản kháng của giai cấp công nhân. Còn số lượng giới hạn dưới của ngày lao động không hề bằng thời hạn lao động tất yếu, tức là thời hạn lao động thặng dư bằng không. Như vậy, về mặt kinh tế tài chính, ngày lao động phải dài hơn thời hạn lao động tất yếu, nhưng không hề vượt quá số lượng giới hạn về sức khỏe thể chất và ý thức của người lao động. Trong khoanh vùng phạm vi số lượng giới hạn nói trên, độ dài của ngày lao động là một đại lượng không cố định và thắt chặt và có nhiều mức khác nhau. Độ dài đơn cử của ngày lao động do cuộc đấu tranh giữa giai cấp công nhân và giai cấp tư sản trên cơ sở tương quan lực lượng quyết định hành động. Cuộc đấu tranh của giai cấp công nhân đòi ngày lao động tiêu chuẩn, ngày làm 8 giờ đã lê dài hàng thế kỷ .2. Quá trình sản xuất ra giá trị thặng dư
Mục đích của sản xuất tư bản chủ nghĩa không phải là giá trị sử dụng mà là giá trị, không chỉ có vậy, cũng không phải là giá trị đơn thuần mà là giá trị thặng dư. Nhưng để sản xuất giá trị thặng dư, trước hết nhà tư bản phải sản xuất ra một giá trị sử dụng nào đó, vì giá trị sử dụng là vật mang giá trị trao đổi và giá trị thặng dư .
Để hiểu rõ quá trình sản xuất giá trị thặng dư, tất cả chúng ta lấy việc sản xuất sợi của một nhà tư bản làm ví dụ. Đây là sự thống nhất giữa quá trình sản xuất ra giá trị sử dụng và quá trình lớn lên của giá trị hay là quá trình sản xuất giá trị thặng dư .
Giả định để sản xuất 10 kg sợi, cần 10 kg bông và giá 10 kg bông là 10 USD. Để biến số bông đó thành sợi, một công nhân phải lao động trong 6 giờ và hao mòn máy móc là 2 USD ; giá trị sức lao động trong một ngày là 3 $ và sức lao động được mua và bán theo đúng giá trị. Ngày lao động là 12 giờ ; trong một giờ lao động, người công nhân tạo ra một lượng giá trị là 0,5 $ ; sau cuối giả định trong quá trình sản xuất sợi đã hao phí thời hạn lao động riêng biệt ngang bằng với hao phí lao động xã hội thiết yếu .
Với giả định như vậy, nếu nhà tư bản chỉ bắt công nhân lao động trong 6 giờ, thì nhà tư bản phải ứng ra là 15 $ và giá trị của mẫu sản phẩm mới ( 10 kg sợi ) mà nhà tư bản thu được cũng là 15 USD. Như vậy, nếu quá trình lao động chỉ lê dài đến cái điểm đủ bù đắp lại giá trị sức lao động ( 6 giờ ), tức là bằng thời hạn lao động tất yếu, thì chưa có sản xuất ra giá trị thặng dư, do đó tiền chưa biến thành tư bản .
Trong trong thực tiễn, quá trình lao động không dừng lại ở điểm đó. Giá trị sức lao động mà nhà tư bản phải trả khi mua và giá trị mà sức lao động đó hoàn toàn có thể tạo ra cho nhà tư bản là hai đại lượng khác nhau mà nhà tư bản đã tính đến trước khi mua sức lao động. Nhà tư bản đã trả tiền mua sức lao động trong một ngày ( 12 giờ ). Việc sử dụng sức lao động trong ngày đó là thuộc quyền của nhà tư bản. Nếu nhà tư bản bắt công nhân lao động 12 giờ trong ngày như đã thỏa thuận hợp tác thì :
Chi phí sản xuất Giá trị sản phẩm mới (20kg sợi)
Xem thêm: Đại Học Công Nghệ Miền Đông | Edu2Review
– Tiền mua bông ( 20 kg ) = 20 USD
– Tiền hao mòn máy móc = 4 USD
– Tiền mua sức lao động trong 1 ngày = 3 USD– Giá trị của bông được chuyển vào sợi = 20 USD
– Giá trị của máy móc được chuyển vào sợi = 4 USD
– Giá trị mới do lao động của công nhân tạo ra trong 12 giờ lao động = 6 USDTổng cộng: 27$ Tổng cộng: 30$ Như vậy, hàng loạt chi phí sản xuất mã nhà tư bản bỏ xa là 27 còn giá trị của mẫu sản phẩm mới ( 20 kg sợi ) do công nhân sản xuất ra trong 12 giờ lao động là 30 USD. Vậy 27 $ ứng trước đã chuyển hóa thành 30 $, đã đem lại một giá trị thặng dư là 3 USD. Do đó tiền tệ ứng ra khởi đầu đã chuyển hóa thành tư bản. Từ sự điều tra và nghiên cứu quá trình sản xuất giá trị thặng dư, hoàn toàn có thể rút ra những Tóm lại sau đây :
Một là, nghiên cứu và phân tích giá trị mẫu sản phẩm được sản xuất ( 20 kg sợi ), tất cả chúng ta thấy có hai phần : Giá trị những từ liệu sản xuất nhờ lao động đơn cử của công nhân mà được bảo toàn và vận động và di chuyển vào loại sản phẩm mới gọi là giá trị cũ ( trong ví dụ là 24 USD ). Giá trị do lao động trừu tượng của công nhân tạo ra trong quá trình sản xuất gọi là giá trị mới ( trong ví dụ là 6 USD ). Phần giá trị mới này lớn hơn giá trị sức lao động, nó bằng giá trị sức lao động cộng với giá trị thặng dư. Vậy, giá trị thặng dư là một bộ phận của giá trị mới dôi ra ngoài giá trị sức lao động do công nhân làm thuê tạo ra và bị nhà tư bản chiếm không. Quá trình sản xuất ra giá trị thặng dư chỉ là quá trình tạo ra giá trị lê dài quá cái điểm mà ở đó giá trị sức lao động do nhà tư bản trả được hoàn trả bằng một vật ngang giá mới .
Hai là, ngày lao động của công nhân khi nào cũng được chia thành hai phần : phần ngày lao động mà người công nhân tạo ra một lượng giá trị ngang với giá trị sức lao động của mình gọi là thời hạn lao động tất yếu và lao động trong khoảng chừng thời hạn đó là lao động tất yếu. Phần còn lại của ngày lao động gọi là thời hạn lao động thặng dư, và lao động trong khoảng chừng thời hạn đó gọi là lao động thặng dư .Ba là, sau khi nghiên cứu quá trình sản xuất giá trị thặng dư, chúng ta nhận thấy mâu thuẫn trong công thức chung của tư bản đã được giải quyết. Việc chuyển hóa của tiền thành tư bản diễn ra trong lưu thông, mà đồng thời không diễn ra trong lĩnh vực đó. Chỉ có trong lưu thông nhà tư bản mới mua được một thứ hàng hóa đặc biệt, đó là hàng hóa sức lao động. Sau đó, nhà tư bản sử dụng hàng hóa đặc biệt đó trong sản xuất, tức là ngoài lĩnh vực lưu thông để sản xuất ra giá trị thặng dư cho nhà tư bản. Do đó tiền của nhà tư bản mới chuyển thành tư bản.
Việc nghiên cứu và điều tra giá trị thặng dư được sản xuất ra như thế nào đã vạch rõ thực chất bóc lột của chủ nghĩa tư bản .
Trên đây là chiêu thức sản xuất giá trị thặng dư tuyệt đối và quá trình sản xuất giá trị thặng dư mà Luật Minh Khuê muốn phân phối tới bạn đọc. Xin chân thành bạn đọc đã quan thâm theo dõi !
Source: https://vh2.com.vn
Category : Công Nghệ