Kính chào hành khách, chào mừng hành khách đã đến với Công ty sản xuất giày thể Thao Mira . Bạn muốn kinh doanh thương mại loại sản phẩm giày...
Lee Byung-Chul: chân dung và quá trình sáng lập tập đoàn Samsung (kỳ 3)
Đốn củi ba năm đốt một giờ
Sau khi đã trở thành một địa chủ vô cùng giàu có, thì một biến cố lớn đã ập đến với Lee Byung-chul. Thời điểm này đang xảy ra chiến tranh Trung-Nhật, chính quyền Nhật ở Triều Tiên ban hàng lệnh ngừng cấp vốn nhằm huy động nguồn lực khổng lồ phục vụ cho chiến tranh. Đối với Lee, tin đó như “tiếng sét ngang tai”. Trong thời gian vừa qua, ông đã vay tiền ngân hàng để mua đất một cách vô tội vạ, giờ số tiền vay ấy phải trả ngay. Chính quyền Nhật cho đóng cửa tất cả các cơ sở xay xát gạo trên cả nước. Để trả nợ ngân hàng, Lee Byung-chul buộc phải bán tất cả của cải, bao gồm cả đất đai, nhà máy xay xát và cả công ty vận tải mà ông đã gầy công xây dựng trong suốt mấy năm qua.
Người đồng sự Chun Hyun-yong của ông cũng thanh lý tài sản rồi chuyển nhà đến Seoul. Bạn bè trước đây khi nào cũng vây quanh ông giờ cũng biến mất tăm .Lòng tham cùng sự đổi khác khó tiên liệu của môi trường tự nhiên kinh doanh thương mại đã đẩy Lee Byung-chul vào con đường phá sản, nhưng thực trạng bế tắc này không chỉ khiến ông tuyệt vọng mà còn mang một bài học kinh nghiệm quý giá. Đó chính là ” trước khi mở màn kinh doanh thương mại gì, cần phải nắm rõ năng lượng và hạn chế của bản thân, đồng thời phải biết vượt qua những hạn chế đó “. Thất bại này chính là quá trình để ông hiểu được những đạo lý cơ bản trong kinh doanh thương mại .Thất bại đầu đời lúc bấy giờ đã khiến Lee Byung-chul rơi vào sự vô vọng tưởng chừng khó vượt qua nhưng suy cho cùng đó lại là điều có lợi. Nếu lúc đó đầu tư mạnh đất đai thành công xuất sắc và trở thành một đại điền chủ, thì ông đã không hề trở thành một bậc thầy kinh doanh thương mại, người dẫn dắt cả một nền công nghiệp về sau. Và nếu lúc đó trở thành một đại điền chủ lớn, thì ông rốt cuộc cũng sẽ trắng tay như bao địa chủ khác sau giải phóng .
Sự trở lại của Lee Byung-chul
Mùa thu năm 1937, sau khi mất sạch số gia tài kiếm được từ đầu tư mạnh đất đai, Lee Byung-chul giật mình đi du lịch một chuyến dài hai tháng .Bắt đầu từ Busan, ông qua Seoul, đến Bình Nhưỡng, băng qua Sinuiju, Wonsan, Heungnam, đến Trường Xuân, Thẩm Dương ở Mãn Châu rồi sang tận Bắc Kinh, Thanh Đảo, Thượng Hải. Thời đó, giao thông vận tải không tăng trưởng như giờ đây nên ông đi lại bằng tàu lửa là chính. Trên tàu người chật như nêm, vô cùng hỗn loạn .Chuyến du lịch này của ông vừa nhằm mục đích xoa dịu niềm tin, vừa để tìm hiểu thị trường để mở màn một ngành kinh doanh thương mại mới. Trong thời hạn này, Lee tập trung chuyên sâu khám phá Ngân sách chi tiêu sản phẩm & hàng hóa và quá trình lưu thông phân phối. Ông nhận thấy ở Mãn Châu rất hiếm táo và đồ khô, hầu hết không có tiệm nào chuyên nhập hàng của Nước Hàn đem về Trung Quốc bán. Do đó, giá của táo và đồ khô ở đây đắt hơn rất nhiều so với ở Nước Hàn. Ông nghĩ những mẫu sản phẩm này mà được xuất qua Mãn Châu chắc như đinh sẽ kiếm được bộn tiền .
Những trái táo được trồng tại ; Daegy
Lý do đặc biệt khiến Lee Byung-chul bắt đầu làm thương mại
Với những thưởng thức có được qua hai tháng đi du lịch, Lee Byung-chul chuyển sang hoạt động giải trí trong ngành thương mai. Lý do chính là do tình hình kinh tế tài chính quốc tế lúc bấy giờ. Sau khi vấp phải thất bại trước, Lee đã tìm hiểu và khám phá sự hoạt động của nền kinh tế tài chính quốc tế, qua đó tìm kiếm một mô hình kinh doanh thương mại mới. Khi thực thi cuộc hành trình dài đến Trung Quốc đại lục và Mãn Châu, Lee Byung-chul đã tận mắt tận mắt chứng kiến và cảm nhận được dòng chảy kinh tế tài chính trong và ngoài nước. Ông đã trực tiếp cảm nhận được sự biến hóa của nền kinh thế quốc tế sau cuộc đại khủng hoảng cục bộ và tìm được những mẫu sản phẩm có sức cạnh tranh đối đầu cao. Ở thời gian này, để đối phố với sự ngưng trệ của nền kinh tế tài chính sau khủng hoảng cục bộ, những cường quốc đua nhau bảo vệ nền công nghiệp trong nước bằng cách thắt chặt hơn nữa chủ trương bảo lãnh mậu dịch với bức tường thuế quan .Kết quả là quốc tế bị chia rẽ thành nhiều khối khác nhau, mỗi khối gồm có những vương quốc theo chủ nghĩa đế quốc và những vùng thuộc địa, được đặt tên theo đơn vị chức năng tiền tệ như bảng, đô-la, mác, franc, yên … Trước tình hình cuộc chiến thương mại trở nên quyết liệt và quan hệ quốc tế ngày càng phức tạp, những nước lớn khởi đầu bị cuốn vào một cuộc chạy đua vũ trang để đối phố với một cuộc cuộc chiến tranh sắp nổ ra .Giữa toàn cảnh ấy, nền kinh tế tài chính Nhật càng lâm vào khủng hoảng cục bộ vì bị những nước phương Tây trừng phạt kinh tế tài chính khi Nhật phát động cuộc chiến tranh Trung-Nhật. Việc kinh doanh với những nước trở nên khó khăn vất vả nên Nhật không còn cách nào khác là phải thôi thúc chủ trương tăng trưởng mậu dịch trong khối của mình. Theo đó, vào nữa cuối năm 1930, khối ” Yen Block ” được hình thành. Khối có nền mậu dịch nở rộ vì trong khối có rất nhiều những thành phố lớn như Tokyo, Seoul, Thượng Hải … nhưng giá thành những loại sản phẩm nhu yếu phẩm ở những nơi này lại khá chênh lệch. Để điều tiết Ngân sách chi tiêu giữa những thành phố trong khối, Nhật đã thả lỏng chủ trương luân chuyển sản phẩm & hàng hóa. Lee Byung-chul đã không bỏ lỡ thời cơ từ sự đổi khác trong nền kinh tế tài chính quốc tế này. Vừa trở về nước, ông lập tức bắt tay vào tìm hiểu cặn kẽ loại sản phẩm trái cây và món ăn hải sản khô để chuyển sang Trung Quốc bán. Ông tính đến cả rủi ro đáng tiếc khi giá thành tăng đột biến do mất mùa và năng lực cung ứng đủ hàng đúng hẹn .Điều Lee Byung-chul xem trọng nhất chính là mạng lưới giao thông vận tải. Mặc dù ở Trung Quốc có rất nhiều địa phương trồng táo nhưng người Mãn Châu hầu hết không có thời cơ tiếp cận với loại sản phẩm này. Nguyên nhân chính là do mạng lưới đường tàu của Trung Quốc chưa thể tương hỗ luân chuyển táo từ vùng núi đến Mãn Châu .
Câu hỏi đặt ra là để chở táo và đồ khô bằng tàu hỏa đến Mãn Châu thì xuất phát từ đâu là tốt nhất? Đó chính là Daegy. Đây là điểm dừng lớn của tuyến Gyeoungbu và cũng là một đầu mối giai thông quan trọng, nơi tập trung đặc sản vùng Gyeongbuk. Thời điểm ấy, tuyến Gyeongbu khá lý tưởng để đến Mãn Châu. Daegu vừa có nhiều vườn táo lại gần Pohang nên có thể đảm bảo được nguồn hải sản khô.
Ngành thương mại là người đã tạo thời cơ cho Lee Byung-chul tích góp vốn để bước vào sản xuất. Ngành này cũng góp thêm phần quyết định hành động vào việc tu dưỡng ông trở thành một người kinh doanh tiêu biểu vượt trội của Đại Hàn Dân Quốc vào những năm 50,60. Tuy nhiên liệu ông có thành công xuất sắc với ngành này hay không, hay sẽ lại liên tục phá sản như khi đầu tư mạnh đất đai ? Hãy đón xem phần tiếp theo .
Trí Nguyễn
Theo sách ” Bộ ba xuất chúng ” Nước Hàn
Source: https://vh2.com.vn
Category : Công Nghệ