Networks Business Online Việt Nam & International VH2

Không gian giao tiếp – Wikipedia tiếng Việt

Đăng ngày 11 January, 2023 bởi admin
Hai người không gây ảnh hưởng đến không gian cá nhân của nhau
Phản ứng của hai người có vùng không gian cá nhân xung đột

Không gian giao tiếp là các nghiên cứu về những yêu cầu của con người và ảnh hưởng của mật độ dân số đối với hành vi, giao tiếp và tương tác xã hội.[1] Không gian giao tiếp là một trong những phạm trù nằm trong nghiên cứu về giao tiếp phi ngôn ngữ, bao gồm xúc giác (sự tiếp xúc), cử chỉ (sự chuyển động cơ thể), phổ âm và cấu trúc thời gian.[2]

Không gian giao tiếp hoàn toàn có thể được định nghĩa như ” các chuỗi quan sát và học thuyết về phương pháp sử dụng khoảng trống của con người đặc biệt quan trọng theo một quy tắc đặc biệt quan trọng của văn hóa truyền thống “. [ 3 ] Edward T. Hall, nhà nhân văn học đã chỉ ra thuật ngữ này vào năm 1963, nhấn mạnh vấn đề hành vi khoảng trống giao tiếp ( phương pháp sử dụng khoảng trống ) trong giao tiếp giữa các cá thể. Hall tin rằng giá trị của nghiên cứu và điều tra khoảng trống giao tiếp không chỉ dừng lại ở ứng dụng của việc nhìn nhận cách con người tương các với nhau trong đời sống hàng ngày, mà còn là ” sự sắp xếp khoảng trống trong nhà và các tòa nhà của họ, và sau cuối là sự sắp xếp địa phương của họ. ” [ 4 ] Trong nghiên cứu và điều tra của ông về khoảng trống giao tiếp, Hall tách học thuyết của mình thành hai phạm trù tổng quát là khoảng trống cá thể và chủ quyền lãnh thổ. Không gian cá thể được miêu tả là những khoảng trống hiện tại xung quanh một cá thể, trong khi đó chủ quyền lãnh thổ lại là khu vực mà mỗi cá thể ” chiến đấu để chiếm giữ ” và phòng thủ trước những người khác .

Không gian cá thể[sửa|sửa mã nguồn]

Vòng phản ứng các nhân của Edward T. Hall đo bằng feet và mét

  • Khoảng cách thân mật khi ôm, tiếp xúc và thì thầm
    • Khoảng gần – nhỏ hơn 6 inches (15 cm)
    • Khoảng xa – 6 to 18 inches (15 đến 46 cm)
  • Khoảng cách cá nhân khi tương tác giữa bạn thân hay người nhà
    • Khoảng gần – 1.5 to 2.5 feet (46 đến 76 cm)
    • Khoảng xa – 2.5 to 4 feet (76 đến 122 cm)
  • Khoảng cách xã hội khi giao tiếp với người quen biết
    • Khoảng gần – 4 to 7 feet (1.2 đến 2.1 m)
    • Khoảng xa – 7 to 12 feet (2.1 đến 3.7 m)
  • Khoảng cách công cộng khi phát ngôn trước công chúng
    • Khoảng gần – 12 to 25 feet (3.7 đến 7.6 m)
    • Khoảng xa – 25 feet (7.6 m) hoặc xa hơn

Không gian cá thể là khu xung quanh một cá thể coi nó là của mình một cách vô thức. Hầu hết mọi người nhìn nhận cao khoảng trống cá thể của mình và cảm thấy không tự do, tức giận hoặc lo ngại khi khoảng trống cá thể của họ bị xâm lấn. [ 5 ] Sự được cho phép ai đó đi vào khoảng trống cá thể và đi vào khoảng trống cá thể của một người nào đó là thước đo mức độ mối quan hệ của con người. Vùng thân thiện là dành cho bạn thân, tình nhân, con cháu và những người ruột thịt. Một vùng khác được sử dụng cho trò chuyện giữa bè bạn, với tổ chức triển khai và bàn luận nhóm. Một vùng rộng hơn dành cho người lạ, những nhóm mới và những người mới quen. Vùng thứ tư dùng cho diễn thuyết, giảng dạy và kịch, về cơ bản, khoảng cách xã hội là vùng dành cho một lượng người theo dõi lớn hơn. [ 6 ]

Gia nhập vào không gian cá nhân của một ai đó thường biểu thị của tính gia đình và đôi khi là tình thân. Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, nhất là trong cộng đồng thành thị đông đúc, rất khó để duy trì không gian cá nhân, ví dụ như khi trên một chuyến tàu, trong thang máy hay một con phố đông đúc. Mặc dù nó được chấp nhận như một hiện thực của cuộc sống, nhưng một số người có tâm lý bị làm phiền hoặc không thoải mái trong khoảng không vật lý này.[5] Trong hoàn cảnh phi cá nhân, đông đúc thì giao tiếp bằng mắt gần như là điều cấm kị. Kể cả ở những nơi đông đúc, duy trì không gian cá nhân vẫn là điều quan trọng, sự thân mật và những tiếp xúc giới tính, như là cọ xát hay mò mẫm là những tiếp xúc vật lý không thể chấp nhận.

Amiđan được coi là một phần trong quy trình phản ứng trước sự xâm phạm khoảng trống cá nhân vì sự biến của chúng khi bị tổn thương và kích thích khi con người tiếp cận vật lý. [ 7 ] Các điều tra và nghiên cứu chỉ ra mối liên hệ giữa amiđan với những cảm hứng phản ứng so với sự thân thiện với những người khác. Đầu tiên, nó sẽ bị kích thích bởi sự tiếp xúc. Thứ hai, những người bị tổn thương song phương ở amiđan, giống như các trường hợp bệnh nhân S.M., thường ít có cảm xúc về ranh giới của khoảng trống cá thể. [ 7 ] Các nhà nghiên cứu ghi nhận rằng : ” Chúng tôi đang tìm manh mối cho việc amiđan hoàn toàn có thể là trung gian cho lực đẩy duy trì một khoảng cách tối thiểu giữa con người. hơn nữa, hiệu quả mà chúng tôi tìm ra cho thấy những chú khỉ với tổn thương amiđan song phương thường thân mật với những chú khỉ khác và con người nhiều hơn, một việc mà chúng tôi cho rằng bắt nguồn từ sự vắng mặt của yếu tố phản ứng mạnh khi khoảng trống cá thể bị xâm phạm. ” [ 7 ]Không gian cá thể của mỗi người thường gắn liền với họ mặc dầu họ đi bất kể đâu. Nó chính là hình thức chủ quyền lãnh thổ không hề xâm phạm. [ 8 ] Theo Hall, khoảng trống và tư thế của khung hình là những phản ứng không chủ ý so với những dịch chuyển hoặc biến hóa của giác quan, ví dụ điển hình như sự biến hóa tinh xảo trong thanh âm và cao độ giọng nói của một người. Theo những sự diễn đạt dưới đây thì khoảng cách xã hội chắc như đinh có sự đối sánh tương quan với khoảng cách vật lý, cũng tương tự như như vậy với khoảng cách thân thiện và khoảng cách cá thể. Hall không cho đó là một thước đo cho sự xu thế khắt khe được giải nghĩa đúng mực hành vi con người, mà hơn hết đó là một mạng lưới hệ thống nhìn nhận ảnh hưởng tác động của khoảng cách tới giao tiếp và sự tác động ảnh hưởng này phong phú như thế nào giữa các nền văn hóa truyền thống và điều kiện kèm theo môi trường tự nhiên khác nhau .
Bổ sung cho khoảng cách vật lý, mức độ thân thiện trong đối thoại hoàn toàn có thể xác lập bởi ” hệ trục xã hội ” hay ” góc hình thành bởi các trục vai của người đối thoại “. Hall còn nghiên cứu và điều tra về tích hợp của cử chỉ giữa hai cá thể gồm có nằm, ngồi và đứng. Những tư thế phong phú này bị tác động ảnh hưởng bởi một loạt các yếu tố phi ngôn ngữ được liệt kê dưới đây .

  • Yếu tố vận động: Phạm trù này đề cập đến việc những người tham gia tiếp xúc gần gũi như thế nào, từ hoàn toàn bên ngoài khoảng cách tiếp xúc đến những tiếp xúc vật lý, khi mà cơ thể tiếp xúc với nhau và ở một tư thế nhất định. 
  • Quy tắc tiếp xúc: Phạm trù hành vi này quan tâm tới cách mà người tham gia tiếp xúc với một người khác, chẳng hạn như vuốt ve, ôm, cảm nhận, ghì chặt, chạm nhẹ, dựa vào nhau, tình cờ cọ xát, hoặc không hề tiếp xúc. 
  • Quy tắc trực quan: Phạm trù này biểu thị số lượng giao tiếp bằng ánh mắt giữa những người tham gia. Bốn phạm trù con trong đó được sắp xếp theo mức độ từ giao tiếp mắt-với-mắt cho đến không hề có sự giao tiếp bằng mắt. 
  •  Quy tắc nhiệt: Phạm trù này biểu thị lượng nhiệt cơ thể mà mỗi người tham gian nhận được từ người khác. Bốn phạm trù con được xác định là: tiến hành sinh nhiệt, bức xạ sinh nhiệt, có thể sinh nhiệt, và không tạo ra nhiệt. 
  • Quy tắc khứu giác: Phạm trù này đề cập đến loại và mức độ phát hiện mùi bởi mỗi người tham gia với người khác. 
  • Âm lượng giọng nói: Phạm trù đề cập tới nỗ lực phát âm sử dụng trong lời nói. Bảy phạm trù con xác định là: im lặng, rất nhỏ, nhỏ, bình thường, bình thường +, lớn và rất lớn.  

Không gian tâm lý học thần kinh[sửa|sửa mã nguồn]

Tâm thần học miêu tả khoảng trống cá thể trong số lượng giới hạn các loại ‘ sự thân thiện ’ so với khung hình

  • Không gian cá nhân bổ sung: Không gian tồn tại bên ngoài tầm với của cá nhân.
  • Không gian trong tầm với: Không gian nằm trong tầm với của bất kì chi nào của cá nhân. Do đó “nằm trong tầm tay” nghĩa là nằm trong peripersonal space của một người.
  • Không gian tiếp xúc: Là không gian ngay bên ngoài cơ thể con người cũng có thể là ngay gần có thể chạm tới. Nhận thức thị giác và thính giác đều ảnh hưởng tới không gian này, ví dụ như có thể nhìn thấy một chiếc lông vũ không chạm vào da của họ nhưng vẫn có thể cảm nhận mơ hồ như chạm nhẹ khi nó lơ lửng ngay bên trên bàn tay họ. Những ví dụ khác như là gió thổi, luồng không khí, sự tỏa nhiệt…[9]

Previc[10] còn chia nhỏ không gian cá nhân bổ sung thành không gian cá nhân tiêu cự bổ sung, không gian cá nhân hành động bổ sung và không gian cá nhân môi trường bổ sung. Không gian cá nhân tiêu cự bổ sung là khoảng không nằm ngang theo đường thái dương – trán, gắn liền với vị trí của mắt và liên tham gia vào sự tìm kiếm và nhận thức vật thể. Không gian cá nhân hành động bổ sung nằm trên đường thái dương – trán, liên quan đến định hướng và chuyển động trong không gian địa hình. Không gian cá nhân hành động bổ sung cung cấp “sự hiện diện” của thế giới chúng ta. Không gian cá nhân môi trường bổ sung điều khiển tư thế và định hướng với mặt đất cố định/ không gian trọng trường.

Yếu tố văn hóa truyền thống[sửa|sửa mã nguồn]

Không gian cá thể là rất khác nhau, điều này hoàn toàn có thể do sự độc lạ văn hóa truyền thống và kinh nghiệm tay nghề cá thể. Người Mỹ được xem xét là tương đương đáng kể với người ở Trung và Bắc Âu, ví dụ như người Đức, Benelux, Scandinavia và Anh. Điểm độc lạ chính là các công dân Mỹ muốn giữ khoảng trống cởi mở giữa họ và những người đối thoại với họ ( khoảng 4 feet ( 1.2 m ) so với 2 – 3 feet ( 0,6 – 0,9 m ) ở châu Âu ). [ 11 ] Các phong tục chào hỏi ở các khu vực này và Mỹ gần như giống nhau, gồm có tiếp xúc khung hình tối thiểu mà thường vẫn còn số lượng giới hạn trong một cái bắt tay đơn thuần. Những người sống ở nơi có tỷ lệ dân số cao thường có nhu yếu thấp về khoảng trống cá thể. Công dân của Ấn Độ hay Nhật Bản thường có khoảng trống cá thể nhỏ hơn những người ở thảo nguyên Mông Cổ, so với cả nhà ở và khoảng trống riêng. Những khó khăn vất vả hoàn toàn có thể tạo ra bởi sai lầm đáng tiếc trong giao tiếp đa văn hóa do độc lạ kì vọng về khoảng trống cá thể. [ 5 ]

Trong văn hóa của người Châu âu, không gian cá nhân đã thay đổi mang tính lịch sử kể từ thời kì La Mã, kèm theo đó là những ranh giới của không gian cộng đồng và riêng tư. Chủ đề này đã được khám phá trong cuốn Lịch sử của cuộc sống cá nhân (2001) với sự dồng biên soạn của Philippe Ariès và Georges Duby.[12] Không gian cá nhân cũng bị ảnh hưởng bởi địa vị xã hội của một người, cá nhân càng giàu có thì càng kì vọng về một không gian cá nhân lớn hơn.[5]

Hall chú ý quan tâm rằng những nên văn hóa truyền thống khác nhau duy trì những tiêu chuẩn về khoảng trống cá thể khác nhau. Trong Francavilla Model of Cultural Types [ 13 ] ( tạm dịch : Những loại hình mẫu văn hóa truyền thống của Francavilla ) chỉ ra sự biến hóa trong phẩm chất tương tác cá thể, chia rõ thành ba cực : [ 14 ]

  • văn hóa “hoạt động tuyến tính”: được mô tả là lạnh lùng và quyết đoán (Đức, Na Uy, Mỹ)
  • văn hóa “phản ứng”: đặc trưng như sự sẵn lòng giúp đỡ và không đối đầu (Việt Nam, Trung Quốc, Nhật Bản)
  • văn hóa “đa hoạt động”: đặc trưng là sự nhiệt tình và bốc đồng (Argentina, Brazil, Mexico, Italy).

Biết tới và công nhận sự độc lạ văn hóa truyền thống này nâng cao sự đồng cảm giao lưu văn hóa truyền thống và giúp vô hiệu những không dễ chịu mà con người hoàn toàn có thể cảm nhận khi mà khoảng cách giữa các cá thể là quá lớn ( kín kẽ ) hoặc quá nhỏ ( xâm phạm ) .

Sự thích ứng[sửa|sửa mã nguồn]

Con người tạo ra kì vọng và điều chỉnh yêu cầu về không gian cá nhân của mình. Một số mối quan hệ cho phép sự điều chỉnh về không gian các nhân bao gồm, quan hệ gia đình, quan hệ tình cảm, tình bạn và người thân thuộc, mà có mức độ tin tưởng và thấu hiểu cá nhân cao hơn. Thêm vào đó, trong những hoàn cảnh nhất định, khi mà những yêu cầu đơn giản về không gian bình thường không được đáp ứng, như là ở nơi chung chuyển công cộng hay thang máy, yêu cầu về không gian cá nhân cũng được điều chỉnh theo.[15][16]

Theo nhà tâm lý học Robert Sommer, một phương thức để đối phó với xâm phạm không gian cá nhân là phi nhân hóa. Ông chỉ ra rằng khi ở trên tàu điện ngầm, đám đông thường tưởng tượng rằng những sự xâm phạm vào không gian cá nhân của họ là vô tri vô giác. Hành vi là một phương thức khác: khi một người có ý định nói chuyện với một ai đó có thể xảy ra tình huống ở đó sẽ xảy ra là một người tiến lên để có khoảng cách đối thoại và người mà họ đang nói chuyện cùng sẽ lùi lại để khôi phục không gian cá nhân của mình.[15]

Có bốn dạng của chủ quyền lãnh thổ con người trong thuyết khoảng trống giao tiếp. [ 2 ] Đó là :

  • Khu vực công cộng: một nơi mà bất kể ai có thể gia nhập vào. Loại lãnh thổ này hiếm khi nằm trong sự kiểm soát cố định của chỉ một người. Tuy nhiên, mọi có thể đến và tạm thời sử dụng khu vực công cộng. 
  • Khu vực tương tác: nơi mà con người có thể tụ họp một cách không chính thức 
  • Khu vực nhà: nơi mà con người có thể liên tục kiểm soát khu vực cá nhân của họ 
  • Khu vực thân thể: không gian bao quanh chúng ta tức thời 

Những mức độ khác nhau của chủ quyền lãnh thổ này, bổ trợ cho những yếu tố tương quan tới khoảng trống cá thể, gợi ý cho tất cả chúng ta cách giao tiếp và tạo ra những hành vi thích hợp được kì vọng. [ 17 ]

Ứng dụng điều tra và nghiên cứu[sửa|sửa mã nguồn]

Trong sự tăng trưởng của công nghệ tiên tiến tiếp thị quảng cáo, thì các quy luật về khoảng trống giao tiếp cũng được xem trọng. Mặc dù khoảng cách vật lý không được cung ứng khi mà con người được liên kết trực tuyến, hoàn toàn có thể nỗ lực tạo ra sự thân mật, và một vài nghiên cứu và điều tra đã cho thấy đó là một chỉ số quan trọng trong hiệu suất cao của công nghệ tiên tiến tiếp thị quảng cáo ảo. [ 18 ] [ 19 ] [ 20 ] [ 21 ] Những điều tra và nghiên cứu này chỉ ra rằng những yếu tố cá thể và thực trạng ảnh hưởng tác động tới cách mà tất cả chúng ta cảm thấy thân mật với một người hay không, bỏ lỡ yếu tố khoảng cách. Hiệu quả tiếp xúc khởi đầu hoàn toàn có thể là xu thế tích cực của một người so với những ai họ đã từng có tiếp xúc sức khỏe thể chất. [ 22 ] Tuy nhiên, những điều tra và nghiên cứu gần đây đã đưa hiệu ứng này vào trong giao tiếp trực tuyến. Việc này cho thấy ai đó càng tiếp xúc trực tuyến với một người khác càng thuận tiện tưởng tượng được diện mạo và khoảng trống thao tác của người đó, cho nên vì thế hoàn toàn có thể tăng cường link cá thể. [ 18 ] Tăng cường giao tiếp cũng được nhìn nhận là cách để tu dưỡng nền tảng chung, hoặc cảm nhận về nhận dạng với một người khác, điều sẽ dẫn đến những nhận xét tích cực về người đó. Một vài điều tra và nghiên cứu nhấn mạnh vấn đề tầm quan trọng của việc san sẻ chủ quyền lãnh thổ vật lý trong thiết kế xây dựng nền tảng chung, [ 23 ] trong khi những người khác lại nghĩ rằng nền tảng chung hoàn toàn có thể được kiến thiết xây dựng trực tuyến bằng cách giao tiếp liên tục. [ 18 ]Nhiều điều tra và nghiên cứu về nghành nghề dịch vụ Giao tiếp, Tâm lý học và xã hội học, nhất là trong phạm trù tổ chức triển khai hành vi, đã chứng tỏ rằng sự thân mật về sức khỏe thể chất hoàn toàn có thể tăng năng lực thao tác cùng nhau của con người. Đối mặt với việc tương tác thường được dùng như một công cụ để duy trì văn hóa truyền thống, phân quyền và chuẩn mực của một tổ chứ hay cơ quan, một phần của điều tra và nghiên cứu nói về sự ảnh hưởng tác động của sự thân mật khi sử dụng công nghệ tiên tiến truyền thông online. [ 24 ] [ 25 ] Tầm quan trọng của sự thân thiện về sức khỏe thể chất giữa đồng nghiệp cũng thường được nhấn mạnh vấn đề .

Không gian giao tiếp là một phần thiết yếu trong dàn cảnh điện ảnh, vị trí của nhân vật, đạo cụ và khung hình dựng cảnh tạo ra trọng lượng và chuyển động hình ảnh.[26] Có hai phương diện của không gian giao tiếp cần được xem xét trong hoàn cảnh này, đầu tiên là không gian giao tiếp nhân vật, điều đưa ra câu hỏi là: Không gian thế nào là đủ giữa hai nhân vật? Điều gì gợi ý cho các nhân vật cần gần gũi (hay ngược lại là cách xa nhau) đối với nhau? Liệu khoảng cách có thay đổi theo tiến trình của bộ phim? Và, liệu khoảng cách có phụ thuộc vào những yếu tố khác của bộ phim?[27] Một điều nữa cần đắn đó là không gian giao tiếp của máy quay, với chỉ một câu hỏi: Máy quay cần cách nhân vật/ hành động bao xa?[28] Phân tích không gian máy quay thường liên quan tới các hệ thống hình mẫu không gian giao tiếp của Hall như góc quay thường dùng để tạo ra những khung hình cụ thể, với khung hình xa hoặc cực xa sẽ diễn tả không gian giao tiếp công cộng, khung hình đầy đủ (đôi khi gọi là khung hình, toàn cảnh hoặc khung hình xa trung bình) sẽ thể hiện không gian giao tiếp xã hội, khung hình trung bình thể hiện không gian giao tiếp cá nhân, và góc quay sát hoặc cực sát sẽ thể hiện không gian giao tiếp thân thiết.[29]

Nhà nghiên cứu và phân tích điện ảnh Louis Giannetti đã tin rằng, nhìn chung, khoảng cách càng lớn giữa máy quay và vật thể ( nói theo cách khác, là khoảng trống giao tiếp công cộng ), càng duy trì cảm xúc chung tính của người theo dõi, trong khi máy quay gần hơn với nhân vật, thì cảm hứng của người theo dõi càng gắn chặt hơn với nhân vật. [ 30 ] Hoặc như diễn viên / đạo diễn Charlie Chaplin đã nói : ” Cuộc đời là chính kịch khi tất cả chúng ta nhìn thật gần, nhưng lại là một hài kịch trong khung hình xa. ” [ 31 ]

Không gian giao tiếp trong hùng biện[sửa|sửa mã nguồn]

Không gian giao tiếp là công cụ đặc biệt quan trọng điển hình nổi bật được thực thi trong các cuộc thi hung biện và tranh luận. Đặc biệt, ứng dụng của nó là không hề thiếu trong quy tắc tranh luận. Ứng dụng của khoảng trống giao tiếp trong quy tắc tranh luận đã được phổ cập vào năm năm ngoái bởi Matt Struth, nghiên cứu sinh của Đại học Minnesota và cũng là một thần tượng hùng biện. Struth nghiên cứu và phân tích triết học rằng khoảng trống giao tiếp trong không gian hùng biện, trải qua kiểm soát và điều chỉnh một cách giải pháp khoảng trống của họ so với lôi cuốn các giám khảo và đạt được lợi thế hơn so với đối thủ cạnh tranh, là quan trọng tương tự với nội dung chính thức trong lập luận của họ. Kể từ khi nó trở nên thông dụng trong hội đồng hùng biện, khoảng trống giao tiếp đã trở thành một kỹ năng và kiến thức hùng biện tiên tiến và phát triển và là điều mà các giám khảo tìm kiến khi học nhìn nhận về sự thuyết phục .

Đọc thêm

Liên kết ngoài[sửa|

sửa mã nguồn]

Source: https://vh2.com.vn
Category : Bảo Mật