Networks Business Online Việt Nam & International VH2

Bài thuyết minh về món ăn ngắn gọn

Đăng ngày 05 December, 2022 bởi admin

Việt Nam được biết đến là đất nước có nền văn hóa ẩm thực đa dạng, phong phú có rất nhiều món ăn ngon, dân giã, đơn giản mà lại vô cùng đặc sắc. Bài viết dưới đây chúng tôi sẽ gửi đến Khách hàng thông tin về Bài thuyết minh về món ăn ngắn gọn để Khách hàng có thể tham khảo.

Bài Thuyết minh về cách làm món Phở Hà Nội

Đặc sản Thành Phố Hà Nội có nhiều, Thành Phố Hà Nội là khu vực nổi tiếng với nhà hàng mê hoặc, không riêng gì so với hành khách quốc tế mà còn hấp dẫn người Nước Ta. Nhưng nhắc đến món ăn TP. Hà Nội là người ta nhắc tiên phong đến phở. Phở như một thứ đại diện thay mặt mang tính truyền thống, đặc trưng của món ăn TP. Hà Nội. Lý do thật đơn thuần phở TP.HN khác hẳn những nơi khác, nó không hề trộn lẫn với bất kỳ một thứ phở nơi nào, mặc dầu ở đó người ta đã cố ý trương lên cái biển Phở TP.HN .
Không biết, phở TP. Hà Nội có tự khi nào, chỉ biết rằng, phở đã đi vào trang viết của rất nhiều nhà văn như : Nguyễn Tuân, Thạch Lam, Băng Sơn hay Vũ Bằng, … Phở, dưới những ngòi bút ấy, gần như chẳng còn ai hoàn toàn có thể tả hay hơn nữa, và cũng chẳng cần ai phải tốn công mà viết thêm về Phở nữa vì nó đã quá đủ đầy, đã quá nổi tiếng rồi .

Và cũng không biết từ bao giờ phở đã trở thành món ngon nổi tiếng và khi thưởng thức phở ở Hà Nội người ta mới thấy được hương vị truyền thống. Phở Hà Nội là một món ăn đặc biệt của người Hà Nội đã có từ rất lâu.

Thạch Lam trong “ Thành Phố Hà Nội ba 36 phố phường ” viết : Phở là một thứ quà đặc biệt quan trọng của TP. Hà Nội, không phải chỉ riêng Thành Phố Hà Nội mới có, nhưng chính là vì chỉ ở Thành Phố Hà Nội mới ngon ”. Phở ngon phải là phở “ cổ xưa ”, nấu bằng thịt bò, “ nước dùng trong và ngọt, bánh dẻo mà không nát, thịt mỡ gầu giòn chứ không dai, chanh ớt với hành tây đủ cả ”, “ rau thơm tươi, hồ tiêu bắc, giọt chanh cốm gắt, lại điểm thêm một chút ít cà cuống, thoảng nhẹ như một hoài nghi ”. Vào thời những năm 1940, phở đã rất thông dụng ở TP.HN : “ Đó là thứ quà ăn suốt ngày của toàn bộ những hạng người, nhất là công chức và thợ thuyền. Người ta ăn phở sáng, ăn phở trưa và ăn phở tối … .
Nguyễn Tuân, nhà văn của “ Vang bóng một thời ” đã có một tùy bút xuất sắc về phở. Ông cho phở có một “ tâm hồn ”, phở là “ một miếng ăn kỳ diệu của toàn bộ người Nước Ta chân chính ”. Cố đạo diễn điện ảnh Phạm Văn Khoa lúc sinh thời kể rằng, có lần ông cùng Nguyễn Tuân đang ăn phở, một người yêu thích nhận ra nhà văn bước lại chào nhưng Nguyễn Tuân vẫn vục đầu vào ăn. Người kia chắc như đinh mình không nhầm đã kiên trì chờ đón. Hết tô phở Nguyễn Tuân mới ngẩng mặt lên bảo “ Tôi đang chiêm ngưỡng và thưởng thức nên không vấn đáp, anh thứ lỗi ”. Nhà văn không dùng chữ ăn mà dùng chữ chiêm ngưỡng và thưởng thức .
Phở được dùng riêng như thể một món quà sáng hoặc trưa và tối, không ăn cùng những món ăn khác. Nước dùng của phở được làm từ nước ninh của xương bò : xương cục, xương ống và xương vè. Thịt dùng cho món phở hoàn toàn có thể là bò, hoặc gà. Bánh phở phải mỏng mảnh và dai mềm, gia vị của phở là hành lá, hạt tiêu, giấm ớt, lát chanh thái. Phở luôn phải ăn nóng mới ngon, người Thành Phố Hà Nội còn ăn kèm với những miếng quẩy nhỏ. Tuy nhiên, để có được những bát phở ngon còn tùy thuộc vào kinh nghiệm tay nghề và tuyệt kỹ truyền thống cuội nguồn của nghề nấu phở .
Trong món phở TP. Hà Nội quy trình chế biến nước dùng, còn gọi nước lèo, là quy trình quan trọng nhất. Nước dùng của phở truyền thống lịch sử là phải được ninh từ xương ống của bò cùng với 1 số ít gia vị. Xương phải được rửa sạch, cạo sạch hết thịt bám vào xương cho vào nồi đun với nước lạnh. Nước luộc xương lần đầu phải đổ đi để nước dùng khỏi bị nhiễm mùi hôi của xương bò, nước luộc lần sau mới dùng làm nước lèo. Gừng và củ hành đã nướng đồng thời cũng được cho vào .
Lửa đun được bật lớn để nước sôi lên, khi nước đã sôi thì phải giảm bớt lửa và mở màn vớt bọt. Khi đã vớt hết bọt, cho thêm một chút ít nước lạnh và lại đợi nước liên tục sôi tiếp để vớt bọt … Cứ làm như vậy liên tục cho đến khi nước trong và không còn cặn trong bọt nữa. Sau đó, cho một chút ít gia vị vào và kiểm soát và điều chỉnh độ lửa sao cho nồi nước chỉ sôi lăn tăn để giữ cho nước khỏi bị đục và chất ngọt từ xương có đủ thời hạn để tan vào nước lèo .
Có thể nói, phở Thành Phố Hà Nội có cái ngọt chân chất của xương bò, cái thơm của thịt vừa chín đến độ để vẫn dẻo mà lại không dai. Màu nước phở trong, bánh phở mỏng dính và mềm. Chỉ nhìn bát phở thôi cũng đủ thấy cái chất sành điệu, kỹ càng trong nhà hàng của người Thành Phố Hà Nội. Một nhúm bánh phở đã trần qua nước nóng mềm mại và mượt mà dàn đều trong bát, bên trên là những lát thịt thái mỏng mảnh như lụa điểm mấy ngọn hành hoa xanh nõn, mấy cọng rau thơm xinh xắn, mấy nhát gừng màu vàng chanh thái mướt như tơ, lại thêm mấy lát ớt thái mỏng mảnh vừa đỏ sậm vừa màu hoa hiên .
Tất cả sắc tố đó như một bức họa lập thể hơi bạo màu nhưng thích mắt cứ dậy lên mùi vị, quyện với hơi nước phở bỏng rẫy, bốc lên nghi ngút, thức tỉnh tất thảy năng lực vị giác, khứu giác của người ăn, khiến ta có cảm xúc đang được hưởng cái tinh xảo của đất trời và con người hợp lại. Chỉ húp một tý nước thôi đã thấy tỉnh người. Thịt thì mềm, bánh thì dẻo, nhiều lúc lại thấy cái cay dịu của gừng, cái cay nồng của ớt, cái thơm nhè nhẹ của rau thơm, cái thơm của thịt bò tươi mềm. Tất cả cứ ngọt lừ đi, ngọt một cách hiền lành, êm nhẹ mà chân thực, tuyệt kỹ hòa giải .

Ta có thể thưởng thức nhiều hương vị phở tại Hà Nội. Có ba món phở chính: Phở nước, Phở xào, Phở áp chảo. Trong ba loại phở trên thì phở nước là phổ biến hơn cả. Phở nước gồm có: Phở Bò, phở Gà, phở Tim gan. Tuy nhiên, người sành điệu chỉ ăn phở chuộng nhất phở Bò, thứ đến là phở gà và không chấp nhận những loại phở khác.

Đối với hành khách quốc tế thì phở được coi là món ngon mê hoặc và lạ miệng bởi sự tinh túy. Để chiêm ngưỡng và thưởng thức phở ngon thì cần phải để phở trong bát sứ chứ không phải là bát thủy tinh hay bát nhựa. Bát đựng phở không được quá to hay quá nhỏ. Nếu bát quá nhỏ, nước dùng sẽ chóng nguội và không có đủ chỗ để thịt, rau thơm và gia vị. Nếu bát to quá thì chưa ăn hết một bát bạn đã thấy chán vì phở chỉ là một món ăn nhẹ hoặc món ăn thêm .
Khi ăn phở, một tay cầm đũa còn tay kia cầm thìa. Dùng đũa tre là thích hợp nhất vì nó giản dị và đơn giản và không bị trơn khi gắp bánh phở. Bàn ăn phở cần hơi thấp so với thông thường để nước dùng không vương vào quần áo bạn khi cúi xuống gắp sợi bánh phở lên ăn .
Trông bạn sẽ rất kỳ cục nếu bạn uống bia hoặc trà đá khi ăn phở. Tuy nhiên, bạn nhấm nháp một chén cuốc lủi để bát phở thêm ngon thì hoàn toàn có thể đồng ý được. Nhưng thường thì không dùng đồ uống hoặc những món ăn khác khi ăn phở, ăn như vậy mới càng thấy phở ngon .
Nếu có thời cơ đến với TP.HN thì bạn nên chiêm ngưỡng và thưởng thức mùi vị phở đặc trưng này nhé ! Phở TP.HN là như vậy, đó là cái ngon của tất thảy những vật liệu đời thường Nước Ta nhưng đã được bàn tay tài hoa của người TP. Hà Nội làm thành tác phẩm !

Bài Thuyết minh về cách làm món bún riêu

Trong kho tàng quý báu về tinh hoa của dân tộc bản địa, thì nhà hàng siêu thị đóng vai trò quan trọng vào việc góp thêm phần bộc lộ truyền thống dân tộc bản địa và làm cho những món ăn Nước Ta trở nên đa dạng chủng loại và mê hoặc hơn .
Ông cha ta có câu : “ Có thực mới vực được đạo ”. Phải chăng câu tục ngữ này cũng nhắc nhở tất cả chúng ta cần tôn trọng bữa ăn về cả hình thức lẫn chất lượng. Vì vậy món ăn rất quan trọng cho đời sống. Vì có ăn thì mới có sức khỏe thể chất và có sức khỏe thể chất thì mới làm được mọi việc. Và từ rất lâu rồi, con người đã hiểu được điều đó. Họ đã cố gắng nỗ lực tìm tòi, nâng cấp cải tiến để những món ăn vừa đậm đà sắc tố dân tộc bản địa, vừa ngon, vừa bổ lại vừa thích mắt .

Những món ăn đặc sắc của Việt Nam thì rất nhiều, nhưng món ăn tôi cảm thấy thích.nhất đó là món Bún riêu cua – một món ăn nổi tiếng của Hà Nội. Cứ mỗi lần gặp người bạn cũ, thì chúng ta thường chiêu đãi nhau món Bún riêu cua.

Vào trời se lạnh, tới một quán bún riêu nhỏ của cô hàng gánh, ngồi quanh nồi nước dùng bốc hơi nghi ngút, so đôi đũa lau đi lau lại và ngửi thấy mùi vị đặc trứng của ốc và những phụ gia đã thấy ngon rồi. Cô hàng bún nở nụ cười đon đả mời khách. Tay bốc nắm bún trắng tinh từ lớp lá sen xanh lót dưới. Sợi bún trắng, to trông đến vui mắt. Từng thìa cua giã nhuyễn, đun chín được đơm vào bát thật ngon. Mùi cua thơm phi hành làm ai nấy đi qua cũng muốn dừng chân đứng lại dù có bận rộn đến đâu. Nhìn nồi nước dùng sôi âm ỉ, liên tục, với màu cà chua đỏ thơm ngon. Cô hàng chan từng muôi một làm cho người mua chờ đón, ước ao, chỉ muốn được chiêm ngưỡng và thưởng thức món ăn. Thêm vào đó mùi bỗng, mùi hành, mùi ớt chưng quyện vào nhau mê hoặc vô cùng. Khi ăn từng miếng một mới thấy hết sự đậm đà của món ăn. Ai là người sành ăn, điểm thêm chút ớt chưng đo đỏ, cay cay và thêm ít dấm bỗng chua vào bát thì mới cảm nhận được thế nào là bún riêu Thành Phố Hà Nội. Bên cạnh là bát rau thơm : xà lách, tía tô, mùi, … thì mới là bát riêu cua hoàn hảo. Người ăn húp từng thìa nước mà còn thấy cay đến tận trong miệng, ăn bún riêu mà nóng rát lưỡi và cay chảy nước mắt thì mới thấy ngon, mới nhớ lâu .
Bún riêu cua để lại dư âm cho mọi người ở xa đến thăm TP. Hà Nội và là món quà rất khó quên. Bún riêu có nét riêng của nó, người TP.HN thích chiêm ngưỡng và thưởng thức nó trong cái rét ngọt của mùa đông xứ Bắc. Cái thời tiết trái chứng đó hình như càng làm cho bát bún ấm cúng, đậm đà hơn. Quả thực, món ăn có cái gì đó làm cho người ta nhớ mãi chẳng phải vì nó là món ăn mà nó còn là sở trường thích nghi của từng người. Từ ý thích về siêu thị nhà hàng hoàn toàn có thể phân biệt được tính cách của từng người. Bún riêu chính là món ăn như vậy .
Mỗi vùng, mỗi miền tự hào về đặc sản riêng của họ. Bánh gai Thành Phố Hải Dương, Bánh dày Quán Gánh, Giò chả Ước Lễ, Dừa Tỉnh Bình Định, … và còn nhiều món ăn khác nữa. Nhưng Bún riêu cua là niềm tự hào của mảnh đất Hà thành .

Source: https://vh2.com.vn
Category : Ẩm Thực