Khắc phục nhanh chóng lỗi E-01 trên tủ lạnh Bosch https://appongtho.vn/tu-lanh-bosch-bao-loi-e01-cach-kiem-tra Tại sao mã lỗi E-01 xuất hiện trên tủ lạnh Bosch? Nguyên nhân và quy trình sửa lỗi E-01...
Tự Truyện K – Chương 7-7: Nơi Tình Yêu Bắt Đầu
Đêm đó về đến nhà tôi đã thấy tin nhắn của em: “Anh về đến nhà nhắn tin em nhe.”
Tôi nghĩ trong bụng là em nó bật đèn rồi đây. Đi vào nhà chẳng dám lên tiếng động sợ ba tôi chửi, vừa vào phòng đóng cửa lại tôi liền trả lời em: “Anh về đến rồi, em có ngủ chưa?”
Bấm gửi tin xong tôi liền tranh thủ thay bộ đồ ra, tay chân quýnh quáng cả lên chẳng để phí một giây nào, xong là bay lên giường chụp lấy cái điện thoại:
Xem thêm: Thư tình: Hãy cho anh cơ hội bên em
“Em chưa buồn ngủ, anh có ngủ chưa?”
“Anh chưa, bình thường anh cũng ngủ trễ lắm.” (Cái này là xạo lòng, tôi đến tận bây giờ cũng ngủ sớm lắm chả mấy khi thức qua 10h cả, chỉ những lúc như này mới thức nổi thôi.)
“Về trễ anh có bị ba mẹ la không?”
…
….
……..
Đêm đó tôi nhắn tin với em đến tận 3 giờ đêm, sức mạnh của tình yêu nó kinh thật các ông ạ. Tôi và em tâm sự với nhau đủ điều, còn hẹn cả sáng hôm sau em ghé chở tôi đi học (mặc dù nhà tôi cạnh trường) nhưng sáng vào trường cùng với gái nó oách lắm anh em ạ. Tôi thề là hôm nó tôi như minh tinh của trường, bao nhiêu con mắt điều đổ nhìn về tôi, bao nhiêu cái miệng bàn tán chuyện của chúng tôi. Cảm giác vừa vui, vừa quê lại vừa hạnh diện, nói chung là hầm bà lằng.
Tôi cũng không tỏ tình hay một tin nhắn nào hỏi em đồng ý làm bạn gái tôi không, tôi xem em là người yêu tôi ngay ngày hôm đó luôn các ông ạ.
Tôi diễn tả về Thảo cho các ông dễ hình dung hơn thế này. Bắt đầu từ vụ em nó buồn khóc sưng cả mắt lên rồi kêu tôi rước đi chơi đó, là do mẹ em làm ăn thất bại kiểu thiếu nợ, rồi cũng có người nợ lại mẹ em cũng gần bằng số nợ nhưng đa số là bà con dòng họ trong nhà mà đi đòi thì kiểu bị nói ngang hoặc còn toả thái độ trách móc kiểu thế, ba em thì ngày nào cũng nhậu say rồi về chửi rủa có khi đánh đập mẹ em nên hôm đó em mới kêu tôi rước.
Em là một cô gái rất giỏi so với bạn bè, quán cơm gần nét tôi thường ăn là của mẹ em với dì bán rãnh thì em ở đó phụ. Em còn làm phục vụ quán cà phê TH kế quán nét, mà quán đó là của cậu ruột em (tôi lúc biết giật hết cả mình anh em ạ, vì năm đó quán cà phê đó được xem là to nhất thành phố tôi). Mà chính vì thế tôi càng nể phục em, tính em không ỷ lại vào gia đình, tôi nghe em kể lại từ lớp 6 đã ra rửa ly cho quán của Cậu em để lấy tiền đi học. Từ khi tôi biết em là gia đình em có chuyện tuy không phải là trốn nợ hay bị người ta dí, gia đình em chỉ trả hàng tháng từ từ thôi nhưng em nói với tôi là em sẽ kiếm tiền phụ mẹ nhanh trả hết nợ để cố gắng không bị ngta khinh (chủ yếu là bà con đấy ae, em uất ức chuyện đó). Tôi nghe em nói thế cũng chỉ gật gù động viên thôi, nhiều khi còn nghĩ em nói quá do lúc đó em mới 15 16 tuổi, tôi lúc đó suốt ngày chỉ biết xè tay xin tiền mẹ đi chơi nét nói chi là phụ mẹ trả nợ như em.
Nhưng Thảo thì khác các ông ạ, nghị lực bên trong em rất lớn, đến giờ đã 12 năm rồi mà thật sự tôi chưa thấy người con gái nào như em. Từ bữa em tâm sự chuyện trả nợ phụ mẹ với tôi xong là em bắt tay vào việc luôn, em đóng cái tủ kính nhỏ để bán gỏi cuốn buổi chiều trước quán cơm của mẹ em. Từ đó thì thời gian rãnh với em dường như không có, đi học, trưa phụ mẹ bán cơm, chuẩn bị nguyên liệu chiều bán gỏi cuốn, nhiều lúc tối qua chạy bàn quán cà phê nữa, hôm nào qua quán cà phê thì mẹ em ngồi bán gỏi cuốn giúp em.
Em thì quá bận rộn, tôi thì lúc đó quá nghiện game nên chuyện đi chơi cũng rất ít, chỉ tối hôm nào em bán hết sớm hoặc quán cà phê vắng khách thì chúng tôi lượn vài vòng thành phố là về. Còn nhắn tin, tâm sự với nhau dường như chúng tôi không quên ngày nào, đêm về là chúng tôi chia sẻ buồn vui cho nhau nghe. Thời điểm đó với tôi cuộc sống đầy đủ cực, có thể chơi game, có người yêu, có người tâm sự, mỗi ngày trôi qua với tôi điều bình yên và hạnh phúc.
Để tôi diễn tả ngoại hình của Thảo cho các ông dễ hình dung thế này, em cao tầm 1m65 nặng 48kg nói chung thân hình đầy đặn cái gì cũng vừa phải, mặt em thì không quá xinh cũng không quá tệ nhìn chung là hơn trung bình, đặc biệt mặt em không bao giờ trang điểm từ xưa đến giờ, em chỉ dùng son môi mỗi khi ra ngoài.Đối với tôi là em khá xinh, cũng là gu của tôi, à với lúc tôi cua em cũng đang có rất nhiều thằng đang theo đuổi sau này nghe em nói thế. Em nói mấy thằng kia nhắn tin, gọi em suốt cả ngày, lo cho em từng miếng ăn giấc ngủ. Tôi hỏi vậy sao em chọn tôi thì em nói do em tò mò, tò mò vì tôi khác với mấy thằng kia, biết là tôi thích em mà chả thấy nhắn tin hay gọi điện gì, lâu lâu nhắn vài tin rồi im. Nghe em nói mà tôi cười thầm trong bụng, chẳng qua là nghiện game quá thôi, mà cái chiêu đó cũng hay phết chứ anh em, kkkk vô tình làm tui lụm được bí kíp. Kkkkk
Trước khi bắt đầu viết chương này, cho mình gửi lời cảm ơn chân thành đến các đọc giả đã theo dõi truyện của em, và em không phải là một nhà văn nên trong quá trình viết đó điều gì chưa tốt mong các bạn bỏ qua, còn nếu thấy em sai chỗ nào mong các bạn chỉ để em sửa lại. Từ chương này em xin phép được viết những sự kiện quan trọng, em sẽ bỏ qua một số tiểu tiết nhỏ mà tập trung vào các vấn đề xã hội em đã trải qua. Một lần nữa cảm ơn các bạn.—-Lê Bảo—-Đêm đó về đến nhà tôi đã thấy tin nhắn của em: “Anh về đến nhà nhắn tin em nhe.”Tôi nghĩ trong bụng là em nó bật đèn rồi đây. Đi vào nhà chẳng dám lên tiếng động sợ ba tôi chửi, vừa vào phòng đóng cửa lại tôi liền trả lời em: “Anh về đến rồi, em có ngủ chưa?”Bấm gửi tin xong tôi liền tranh thủ thay bộ đồ ra, tay chân quýnh quáng cả lên chẳng để phí một giây nào, xong là bay lên giường chụp lấy cái điện thoại:”Em chưa buồn ngủ, anh có ngủ chưa?””Anh chưa, bình thường anh cũng ngủ trễ lắm.” (Cái này là xạo lòng, tôi đến tận bây giờ cũng ngủ sớm lắm chả mấy khi thức qua 10h cả, chỉ những lúc như này mới thức nổi thôi.)”Về trễ anh có bị ba mẹ la không?”……………Đêm đó tôi nhắn tin với em đến tận 3 giờ đêm, sức mạnh của tình yêu nó kinh thật các ông ạ. Tôi và em tâm sự với nhau đủ điều, còn hẹn cả sáng hôm sau em ghé chở tôi đi học (mặc dù nhà tôi cạnh trường) nhưng sáng vào trường cùng với gái nó oách lắm anh em ạ. Tôi thề là hôm nó tôi như minh tinh của trường, bao nhiêu con mắt điều đổ nhìn về tôi, bao nhiêu cái miệng bàn tán chuyện của chúng tôi. Cảm giác vừa vui, vừa quê lại vừa hạnh diện, nói chung là hầm bà lằng.Tôi cũng không tỏ tình hay một tin nhắn nào hỏi em đồng ý làm bạn gái tôi không, tôi xem em là người yêu tôi ngay ngày hôm đó luôn các ông ạ.Tôi diễn tả về Thảo cho các ông dễ hình dung hơn thế này. Bắt đầu từ vụ em nó buồn khóc sưng cả mắt lên rồi kêu tôi rước đi chơi đó, là do mẹ em làm ăn thất bại kiểu thiếu nợ, rồi cũng có người nợ lại mẹ em cũng gần bằng số nợ nhưng đa số là bà con dòng họ trong nhà mà đi đòi thì kiểu bị nói ngang hoặc còn toả thái độ trách móc kiểu thế, ba em thì ngày nào cũng nhậu say rồi về chửi rủa có khi đánh đập mẹ em nên hôm đó em mới kêu tôi rước.Em là một cô gái rất giỏi so với bạn bè, quán cơm gần nét tôi thường ăn là của mẹ em với dì bán rãnh thì em ở đó phụ. Em còn làm phục vụ quán cà phê TH kế quán nét, mà quán đó là của cậu ruột em (tôi lúc biết giật hết cả mình anh em ạ, vì năm đó quán cà phê đó được xem là to nhất thành phố tôi). Mà chính vì thế tôi càng nể phục em, tính em không ỷ lại vào gia đình, tôi nghe em kể lại từ lớp 6 đã ra rửa ly cho quán của Cậu em để lấy tiền đi học. Từ khi tôi biết em là gia đình em có chuyện tuy không phải là trốn nợ hay bị người ta dí, gia đình em chỉ trả hàng tháng từ từ thôi nhưng em nói với tôi là em sẽ kiếm tiền phụ mẹ nhanh trả hết nợ để cố gắng không bị ngta khinh (chủ yếu là bà con đấy ae, em uất ức chuyện đó). Tôi nghe em nói thế cũng chỉ gật gù động viên thôi, nhiều khi còn nghĩ em nói quá do lúc đó em mới 15 16 tuổi, tôi lúc đó suốt ngày chỉ biết xè tay xin tiền mẹ đi chơi nét nói chi là phụ mẹ trả nợ như em.Nhưng Thảo thì khác các ông ạ, nghị lực bên trong em rất lớn, đến giờ đã 12 năm rồi mà thật sự tôi chưa thấy người con gái nào như em. Từ bữa em tâm sự chuyện trả nợ phụ mẹ với tôi xong là em bắt tay vào việc luôn, em đóng cái tủ kính nhỏ để bán gỏi cuốn buổi chiều trước quán cơm của mẹ em. Từ đó thì thời gian rãnh với em dường như không có, đi học, trưa phụ mẹ bán cơm, chuẩn bị nguyên liệu chiều bán gỏi cuốn, nhiều lúc tối qua chạy bàn quán cà phê nữa, hôm nào qua quán cà phê thì mẹ em ngồi bán gỏi cuốn giúp em.Em thì quá bận rộn, tôi thì lúc đó quá nghiện game nên chuyện đi chơi cũng rất ít, chỉ tối hôm nào em bán hết sớm hoặc quán cà phê vắng khách thì chúng tôi lượn vài vòng thành phố là về. Còn nhắn tin, tâm sự với nhau dường như chúng tôi không quên ngày nào, đêm về là chúng tôi chia sẻ buồn vui cho nhau nghe. Thời điểm đó với tôi cuộc sống đầy đủ cực, có thể chơi game, có người yêu, có người tâm sự, mỗi ngày trôi qua với tôi điều bình yên và hạnh phúc.Để tôi diễn tả ngoại hình của Thảo cho các ông dễ hình dung thế này, em cao tầm 1m65 nặng 48kg nói chung thân hình đầy đặn cái gì cũng vừa phải, mặt em thì không quá xinh cũng không quá tệ nhìn chung là hơn trung bình, đặc biệt mặt em không bao giờ trang điểm từ xưa đến giờ, em chỉ dùng son môi mỗi khi ra ngoài.Đối với tôi là em khá xinh, cũng là gu của tôi, à với lúc tôi cua em cũng đang có rất nhiều thằng đang theo đuổi sau này nghe em nói thế. Em nói mấy thằng kia nhắn tin, gọi em suốt cả ngày, lo cho em từng miếng ăn giấc ngủ. Tôi hỏi vậy sao em chọn tôi thì em nói do em tò mò, tò mò vì tôi khác với mấy thằng kia, biết là tôi thích em mà chả thấy nhắn tin hay gọi điện gì, lâu lâu nhắn vài tin rồi im. Nghe em nói mà tôi cười thầm trong bụng, chẳng qua là nghiện game quá thôi, mà cái chiêu đó cũng hay phết chứ anh em, kkkk vô tình làm tui lụm được bí kíp. Kkkkk
Bạn đang đọc: Tự Truyện K – Chương 7-7: Nơi Tình Yêu Bắt Đầu
Source: https://vh2.com.vn
Category : Cơ Hội