Hướng dẫn cách làm cơm cháy tương hột kho quẹt ngon đơn giản dễ làm Cơm cháy tương hột kho quẹt là món chay vô cùng thơm ngon. Cùng Bách...
Thành ngữ “Muốn ăn thì lăn vào bếp” – Gõ Tiếng Việt
Bạn đang đọc: Thành ngữ “Muốn ăn thì lăn vào bếp” – Gõ Tiếng Việt
4.2 / 5 – ( 5 bầu chọn )
Thuở đời, đâu có ai cho không ai một cái gì. Mọi sự đều phải trả bằng một cái giá nhất định, cũng giống như có làm thì mới có ăn, muốn ăn thì phải chăm làm. Giả sử có những người rất tốt, họ bao dung và giàu lòng bác ái. Họ sẵn sàng cho đi, sẵn sàng giúp đỡ mà không đòi hỏi nhận lại. Có đấy, nhưng họ chỉ giúp những người thật sự cần được giúp. Đó là những người không thể cố gắng hoặc luôn không ngừng cố gắng. Còn kẻ ham ăn biếng làm à, không được bao lâu đâu. Thành ngữ Việt Nam có một câu rất hay “Muốn ăn thì lăn vào bếp”.
“Muốn ăn thì lăn vào bếp”
Sự lười biếng xưa nay không tạo ra được một giá trị gì cả. Nó chỉ khiến con người ta “chết dần chết mòn” trong sự ảo tưởng hay mộng mơ. Không làm thì lấy gì mà ăn, không làm rồi không ăn thì làm sao mà sống? Cũng như “Muốn ăn thì lăn vào bếp” vậy. Bạn cứ nằm đó, không chủ động cũng không cố gắng thì làm sao nhận được giá trị gì. Ở đời, phải cho đi trước rồi mới nhận lại sau được. Muốn tồn tại phải hiểu hoàn cảnh mình đang sống, không chịu hòa nhập thì sẽ sớm bị đào thải ngay thôi.
Xem thêm: Lễ hội văn hóa ẩm thực Bà Rịa – Vũng Tàu năm 2022 dự kiến sẽ diễn ra vào trung tuần tháng 7
Đừng quá trông chờ vào sự giúp sức của người khác vì nó chẳng qua cũng chỉ là một phần nhỏ trên con đường mà tất cả chúng ta phải đi. Ai cũng bộn bề với cuộc sống của riêng mình và chẳng có ai rỗi rảnh để Open và giúp bạn mãi được. Chỉ có bản thân mình mới tự giúp mình một cách tuyệt đối nhất thôi. Tự chủ động cứu lấy mình và tô vẽ cho đời sống mà bản thân hằng mong ước .
Đời không có chuyện thuận tiện
Lúc nhỏ, tất cả chúng ta luôn cần sự tương hỗ của người lớn. Từ việc ăn, mặc cho đến đi, đứng và hoạt động và sinh hoạt thường ngày. Lớn hơn một chút ít, vài việc vẫn còn đến họ. Ví như cần mẹ nấu cho đồ ăn, cần cha đóng lại chiếc bàn học, cần bà khâu cho cái áo rách nát, … Nhưng từ từ, tất cả chúng ta đều phải trưởng thành. Lớn lên và bước ra dòng đời ngoài kia và “ chiến đấu ” với nó. Chỉ có khi đứng lên đôi chân của mình, tất cả chúng ta mới thật sự cảm thấy niềm hạnh phúc và hãnh diện .Bạn không học bài nhưng lại muốn điểm trên cao ; bạn không thao tác nhưng lại muốn được khen thưởng ; bạn cứ ngồi ở đó nhưng lại muốn thật nhiều tiền, … ? Ở đâu ra vậy, trên đời có chuyện thuận tiện như vậy sao ? Không đâu, tổng thể đều phải đánh đổi bạn tôi ơi. Chúng ta dữ thế chủ động thao tác thì mới nhận lại được hiệu quả như mong ước .
“Muốn ăn thì lăn vào bếp” mà, bạn muốn ăn thì phải tự nấu mà ăn chứ? À mà thậm chí không thích nấu thì bạn có thể mua ăn. Nhưng muốn mua thì phải có tiền, mà tiền đó từ đâu ra? Tiền có tự chạy vào túi của ai đâu, mình phải lao động thì mới mong có được chứ.
Hãy học cách phấn đấu khi muốn đạt được một điều gì.
Mỗi người sinh ra đều mang trên mình quyền hạn và nghĩa vụ và trách nhiệm. Chúng ta có quyền tự do sống theo ý của mình nhưng cũng mang nghĩa vụ và trách nhiệm tạo ra những giá trị hữu dụng cho cuộc sống. Nói là nói vậy thôi chứ bạn tự nuôi sống mình, không gây hại hoặc ăn bám xã hội đã là một điều đáng quý rồi. Trên đời, có rất nhiều người khổ hơn mình. Hãy dành sự giúp sức “ không lấy phí ” cho những mảnh đời kém suôn sẻ hơn. Chúng ta còn tay chân, còn có năng lực lao động thì đừng ở đó chờ người khác “ bố thí ”. Đừng để bản thân phải xấu hổ khi nghĩ về những năm tháng lười nhác của mình .Khi bạn muốn đạt một điều gì đó, hãy phấn đấu để có nó. Tuổi trẻ rất đẹp, bạn hoàn toàn có thể bỏ mặc tổng thể mà chạy theo đam mê của riêng mình. Thoải mái thử tổng thể những điều mà bạn muốn, vấp ngã thì đứng dậy phủi gối mà đi tiếp. Đôi lần thành công xuất sắc để cảm nhận cái tuyệt vời khi nhìn sức lực lao động mình bỏ ra được đền đáp xứng danh. Thật ra, tôi luôn nghĩ rằng mình đừng chọn an nhàn ở những năm tháng còn hoàn toàn có thể nỗ lực được. Vì tuổi già vốn đến rất nhanh, xoay đi xoay lại tóc đã điểm màu mà mình chưa làm được gì. Thế thì tiếc lắm !
Thời gian chưa khi nào vì ai mà dừng lại
Chúng ta vừa sống và vừa chạy đua với thời hạn. Có quá nhiều chuyện cần làm và muốn làm nhưng tất cả chúng ta thì chỉ có một. Vì thế hãy không ngừng phấn đấu, tiến về phía có ánh mặt trời đang vẫy gọi. Chỉ khi tin vào điều mình muốn làm và tin vào bản thân thì mới thành công xuất sắc được. Sự lười biếng nhiều lúc làm ta thư thái một chút ít nhưng nó lại gây ra những hệ lụy không hề cứu vãn. An nhàn một vài tích tắc rồi khốn đốn cả đời. Cái giá này thật cũng quá đắt rồi .
Ông bà ta bảo “Muốn ăn thì lăn vào bếp”. Có làm thì mới có ăn, có bỏ công mới mong nhận quả ngọt. Đừng trông chờ vào ai cả vì có ai thương mình bằng mình đâu chứ. Chỉ tự mình cố gắng, tự mình thành công thì mình vừa vui mà người ta cũng không có gì để bàn cãi. Nếu mãi trông chờ vào người khác, thế là dù có đạt được gì cũng sẽ nhận được mỉa mai và thương hại. Chúng ta nghĩ gì trong những năm tháng an nhàn ngồi đó mà phải hứng chịu ánh mắt của người đời.
Thà tự mình chịu cực chịu khổ rồi hưởng thành quả. Lúc đó quả vừa ngọt mà mình lại vừa vui. Thế mới hay, có ai cho không ai cái gì bao giờ mà mình cứ trông chờ. Ngay cả bố mẹ cũng không thể nuôi mình mãi được và cả núi vàng chỉ tiêu mà không làm lụng thì cũng có ngày hết sạch thôi. Thời gian có dừng lại vì ai bao giờ, thế nên không phấn đấu bây giờ thì là bao giờ chứ?
Xem thêm: Nhà hàng Ẩm thực Rơm Vàng
Kết
“Muốn ăn thì lăn vào bếp”, muốn đạt cái gì thì cứ xông xáo lên mà làm thôi. Hôm nay không được thì hôm mai, hôm kia cứ cố gắng tiếp tục. Người xưa dạy “Có công mài sắt có ngày nên kim” mà. Chỉ khi chúng ta tự thân vận động vì điều mình muốn thì kết quả nhận lại mới là quả ngọt được. Mà ăn quả ngọt thì cái kết chỉ có hạnh phúc thôi.
Download Unikey Xem thêm: Download tải WinRAR 5.31 mới nhất 2016 Full Crack Windows XP/7/8/10, Download tải WinZIP 20 phần mềm tốt nhất cho nén file 2016, Dạy Học mat xa, dạy massage body, Mi Katun
Source: https://vh2.com.vn
Category : Ẩm Thực