Networks Business Online Việt Nam & International VH2

Đọc truyện Tu chân hệ thống chưởng môn online

Đăng ngày 15 March, 2023 bởi admin
Chừng hơn một chén trà thời hạn sau-13 phút đồng hồ đeo tay đã trôi qua, có hai người trẻ tuổi nam chênh lệch nhau về tuổi tác đi vào trong dòng người đông hướng tới khách sạn ở TT Thanh Dương trấn. Cả hai người trẻ tuổi đó phân biệt là Dương Văn Đức và Lăng Tiến. Cả hai người một mạch khống chế phi kiếm của bản thân rời khỏi khu chợ dân số đi tới TT của Thanh Dương trấn-nơi có một cái khách sạn lớn nhưng cũng đồng thời là một quán tửu lâu do Thanh Vân Môn góp tiền thiết kế xây dựng một nơi làm chỗ nghỉ ngơi, kiêm tu là nơi nhà hàng siêu thị cho những người võ giả trong trấn, những tu tiên giả khác hoặc những người đến từ những thành trì lân cận từ hơn ba trăm năm về trước. – ” Sư huynh ! Huynh có ở đây tuyển võ giả thanh thiếu niên của những gia tộc ở Thanh Dương Trấn về làm võ đạo đệ tử của môn phái tất cả chúng ta không ? ” Lăng Tiến đi đằng sau thân ảnh của chưởng môn sư huynh mình nhanh gọn đẩy nhanh vận tốc đi song song với thân ảnh của chưởng môn sư huynh và lên tiếng hỏi.

-“Ta đang có ý định đó nhưng bây giờ chúng ta phải tuyển thanh thiếu niên nam nữ của Thanh Dương trấn này trong người có linh căn về làm tiên môn đệ tử của môn phái mới được.Còn chuyện mà sư đệ nói thì làm sau đi.”Dương Văn Đức mở miệng trả lời cho câu hỏi của sư đệ mình.

– ” Chúng ta đi nhanh chân lên, đường cái giờ đây đã vắng hơn rồi ! ” Dương Văn Đức nhìn xung quanh vị trí nơi hai người bọn họ đang đứng thì pháp hiện ra con đường này đã vắng người hơn trước rất nhiều. Dương Văn Đức tịch thu ánh mắt của mình rồi mở miệng nói. Lăng Tiến nghe xong lời của chưởng môn sư huynh liền gật đầu đồng ý chấp thuận sau đó liền cùng với thân ảnh của Dương Văn Đức sư huynh đẩy nhanh vận tốc đi tới Thanh Dương khách sạn cũng được gọi là Thanh Dương tửu lâu nằm ở TT Thanh Dương trấn. Một lúc lâu sau, cả hai người Open ở một kiến trúc cổ có mái cong phủ đầy viên ngói gồm có bảy tầng. Đây chính là Thanh Dương tửu lâu nhưng cũng đồng thời là Thanh Dương khách sạn-một kiến trúc cổ mang hai tính năng chính Giao hàng người dân sinh sống trong Thanh Dương trấn và những người từ phương xa tới đây. Cách kiến trúc cổ này chừng hai dặm là một kiến trúc cổ khác do một thế lực rất khổng bố lập nên ở Thanh Dương trấn là ” Vạn Bảo những “. Dương Văn Đức và Lăng Tiến ở trước cửa kiến trúc đứng sừng sững một hồi làm tò mò bao nhiêu võ giả ở xung quanh. Bọn họ rất tò mò không biết tại sao hai công tử anh tuấn không bước vô trong kiến trúc mà lại đứng ở trước cửa kiến trúc một hồi lâu vậy. Dương Văn Đức ánh mắt nhìn xung quanh thì thấy chính mình và Lăng Tiến mê hoặc rất nhiều người thân trong gia đình là một vị tu sĩ Luyện Khí Kỳ tầng sáu Dương Văn Đức biết những người này đại đa số là võ giả, người phàm có rất ít. Dương Văn Đức tịch thu ánh mắt lại sau đó liền cùng với sư đệ của mình bước vô trong kiến trúc-tầng thứ nhất của ” Thanh Dương khách sạn ” dùng để làm nơi nhà hàng siêu thị của võ giả có tiềm năng thấp và người phàm có đủ tiền nhà hàng ở Thanh Dương tửu lâu chứ nói chi là việc nghỉ ngơi ở đây. Cả hai người Dương Văn Đức và Lăng Tiêu bước vào trong kiến trúc về sau thi thấy trong tầng thứ nhất của khách sạn này có nhiều người-nhiều võ giả và người phàm đang tập trung chuyên sâu nhà hàng ở đây. Ánh mắt của cả hai người nhìn mọi phía xung quanh thì thấy trong tầng thứ nhất có tổng số hơn hai mươi lăm bàn trong đó chỉ còn lại ba bàn còn trống cách chiếc cầu thang đi lên tầng hai không xa. Cả hai người lập tức tịch thu ánh mắt lại và cùng nhau đi từ từ tới một trong ba chiếc bàn đó-chính xác là chiếc bàn cách cầu thang xa nhất. Xung quanh chiếc bàn đó là có ba chiếc bàn, mỗi bàn có bốn vị võ giả đang ngồi ở bàn siêu thị nhà hàng. – ” Hai vị khách quan ! Không biết hai vị muốn dùng những loại món ăn gì ? ” Một cái tiểu nhị đi tới chỗ của Dương Văn Đức và Lắng Tiêu sau khi cả hai người ngồi xuống chưa được bao lâu cung kính với cả hai người nói. Tiểu nhị này họ Huyễn tên Lâm-Huyễn gia tộc trưởng một người con riêng năm nay hai mươi tuổi có võ đạo tu vi là Tụ thể cảnh tầng thứ tư. Huyễn Lâm dừng lại ở Tụ thể cảnh tầng thứ tư được hơn bảy năm trời do đó hắn ở trong Thanh Dương trấn rất nổi danh bị gán ghép hai chữ ” phế vật “. Huyễn Lâm là một chàng trai kiên trì, nhẫn lại có thân thể tốt được Tôn Viên ngoại tuyển làm tiểu nhị thao tác ở Thanh Dương tửu lâu khách sạn cũng được hơn ba năm thời hạn. Huyễn Lâm không biết rằng điều đó đã giúp cho bản thân mình thoát khỏi thực trạng võ đạo tu vi dừng lại khi không biết nguyên do đơn cử càng được chưởng môn của môn phái Thanh Vân Môn chú ý. – ” Ngươi dừng lại ở Tụ thể cảnh tầng thứ tư lâu chưa ? ” Dương Văn Đức ngẩng đầu lên hỏi vị tiểu nhị ở trước mặt mình. Điều này làm cho mười hai vị võ giả ăn ở cách đó không xa đều kinh ngạc, quay mặt về phía Dương Văn Đức tò mò muốn biết ai là người giúp sức Huyễn Lâm thiếu gia của Huyễn gia vậy. Khi cả mười hai người võ giả nhìn thấy về sau đều rất kinh ngạc bởi người hỏi Huyễn Lâm chính là một người trẻ tuổi nam anh tuấn mặc bộ phục trang màu trắng xanh vô cùng trẻ tuổi liền tịch thu ánh mắt lại tập trung chuyên sâu vào việc làm nhà hàng của bản thân nhưng tai thì nghe người trẻ tuổi trẻ tuổi và Huyễn Lâm công tử trò chuyện. Huyễn Lâm nghe được câu hỏi của vị khách trước mặt mình liền nói : ” Tại hạ dừng ở tầng thứ tư Tụ thể cảnh đã được bảy năm ba tháng rồi ! ” – ” Ồ ! Thân thể của ngươi kinh mạch chưa được lưu thông làm cho ngươi tu luyện khó khăn vất vả với lại tại thức hải của ngươi hiện tại có một đạo linh hồn thể sống sót ở trong một cái chiếc nhẫn. Chính gia chủ của đạo linh hồn thể này đã hút số nội lực mà ngươi tu luyện được để dưỡng linh hồn của chính mình do đó đây là nguyên do chính dẫn tới tu vi võ đạo của ngươi vô pháp nâng tầm. ” Dương Văn Đức mở miệng nói sau khi chính hắn có được câu vấn đáp mà bản thân mình hỏi Huyễn Lâm. Huyễn Lâm nghe xong vị quan khách nói liền lập tức kinh ngạc nói : ” Trong khung hình ta có một đạo linh hồn thể huyền bí sao ? Liệu linh hồn thể này có đoạt xá ta không ? ” Dương Văn Đức nghe xong liền tâm lý một lúc sau đó mở miệng nói : ” Đạo linh hồn thể này không so với ngươi ác ý và cũng không đoạt xá ngươi làm chi ! Có lẽ bản thân ngươi tương lai sau này sẽ trở thành một trong những vị cường giả thoát khỏi vi diện này đi tới vi diện hạng sang hơn-một đại quốc tế to lớn nằm ở vùng khoảng trống vi diện vững chãi cách tinh cầu này không xa. ”

-“Ngươi mang cho ta hai phần thức ăn giản dị chủ yếu là rau và cơm trắng chứa ít thịt.”Dương Văn Đức ánh mắt nhìn mười hai vị võ giả đang nghe bọn họ nói chuyện một lượt sau đó liền đối với Huyễn Lâm-một thanh niên nam hai mươi tuổi làm tiểu nhị ở Thanh Dương tửu lâu này nói.

– ” Được ! Nhị vị khách quan xin đợi một lúc là hai vị có đồ đánh chén ngay ! ” Huyễn Lâm cung kính so với hai vị quan khách trẻ tuổi nói. Nói xong, bản thân Huyễn Lâm liền rời chỗ của hai vị quan khách mới tới trở lại chỗ gian nhà bếp làm theo những gì mà hai vị quan khách đã nói thực ra là chỉ có một người nói mà thôi. Lăng Tiến đợi thân ảnh của tiểu nhị đó rời xa chỗ của hai người đang ngồi liền lập tức quay sang so với Dương Văn Đức nói : ” Sư huynh, tại sao huynh lại cùng với tên tiểu nhị đó chuyện trò vậy ? ” – ” Đệ không biết được đâu ! Vị tiểu nhị đó sau ngày thời điểm ngày hôm nay chính là đệ tử tiên môn của môn phái tất cả chúng ta vì vị tiểu nhị đó có linh căn-hỏa, mộc, thủy tam linh căn. Với lại vị tiểu nhị đó lại mang nửa Bạch Hổ huyết mạch-tương lai sẽ trở thành người chấp chưởng của Bạch Hổ tộc-một trong tứ linh bộ tộc ” Dương Văn Đức truyền âm cho vị sư đệ của mình là Lăng Tiến nói. Lăng Tiến sau khi nhận được câu vấn đáp của chưởng môn sư huynh liền không nói gì và ngồi cùng với chưởng môn sư huynh chờ đón thức ăn đưa tới. Cả hai người cũng không mất thời hạn chờ đón nhiều thì hai phần thức ăn mà hai người bọn họ gọi đều được đưa tới bàn của bọn họ. – ” Huyễn Lâm ! Ngươi đừng đi, ta có chuyện muốn nói với ngươi. ” Dương Văn Đức nhìn thấy người đưa thức ăn đến bàn ăn của hai người quay người rời đi liền nói. – ” Tại sao quan khách lại biết tên của ta ! Ta cũng không có nói tên của ta cho ngài biết đâu ! ” Huyễn Lâm tò mò hỏi vị quan khách đã gọi hắn quay lại. – ” Bổn tọa tên là Dương Văn Đức-lánh đời tiên võ môn phái Thanh Vân Môn chưởng môn. Tại sao bổn tọa lại biết tên của ngươi thì là do Tôn Viên ngoại nói cho ta biết tên của ngươi. Ta thấy ngươi trong người có linh căn vì vậy ta muốn mời ngươi về làm tiên môn đệ tử của môn phái ta. ” Dương Văn Đức nghe xong liền mỉm cười nói. Tât cả mười hai vị võ giả ngồi ở xung quanh khi nghe hết lời của Dương Văn Đức xong liền rất kinh ngạc, họ không nghĩ rằng người người trẻ tuổi trẻ tuổi này chính là một vị nhất phái chưởng môn càng là người tu tiên. Điều này khiến cho bọn họ không hề tin nổi vào những gì mà họ nghe thấy từ miệng của người người trẻ tuổi trẻ tuổi kia, không tới hai mươi tuổi. Còn Huyễn Lâm cũng thế, khi nghe được xong lời nói của Dương Văn Dức liền trực tiếp quỳ xuống so với Dương Văn Đức nói : ” Dương chưởng môn ! Tại hạ đồng ý chấp thuận lời đề xuất của ngài. ” – ” Tốt lắm, ngươi cứ đứng lên đi. Đợi ta và tứ trưởng lão ăn cơm trưa xong thì ta lại cùng ngươi chuyện trò ! ” Dương Văn Đức đỡ Huyễn Lâm-vị đệ tử có linh căn tiên phong mà Dương Văn Đức ở Thanh Dương trấn thu nhận được, dậy và mở miệng nói.

Huyễn Lâm nghe xong liền lập tức đứng dậy,sau đó liền trở về bên trong gian bếp ngồi đợi Dương chưởng môn cùng với một vị trưởng lão ăn bữa cơm trưa xong.

Hai mươi phút thời hạn sau, Dương Văn Đức cùng với Lăng Tiến đều hoàn thành xong xong việc đánh chén chỗ thức ăn mà cả hai người bọn họ gọi. Dương Văn Đức cùng với Lăng Tiến lập tức đứng dậy sau đó Dương Văn Đức là người mở miệng so với hàng loạt võ giả ngồi ở trong tầng thứ nhất nói : – ” Các vị võ giả thân mến ! Tại hạ chính là Dương Văn Đức-đời thứ mười ba chưởng môn của Thanh Vân Môn-một môn phái tu chân cùng với đó là võ đạo môn phái ở Phi Vũ sơn lâm bên ngoài chín ngọn núi tiên phong, vị trí tại dãy núi Phi Vũ-một dãy núi chạy dài ngăn ngừa ở phía nam Thanh Dương trấn-nơi ở của vài trăm hộ người phàm. Buổi chiều ngày thời điểm ngày hôm nay, tại hạ cùng với một trưởng lão trong môn phái là Lăng Tiến sẽ ở trung tâm vui chơi quảng trường chính của Thanh Dương trấn tuyển nhận thanh thiếu niên nam nữ tuổi từ 12 đến hết hai mươi ba về làm tiên môn đệ tử của môn phái Thanh Vân Môn. Đồng thời cũng tuyển nhận võ giả ở Thanh Dương trấn nằm trong độ tuổi đó về làm đệ tử của môn phái trước hết là tuyển tiên môn đệ tử trước, khi môn phái mở thêm việc tuyển võ giả về làm võ đạo đệ tử của môn phái thì ta một lần nữa xuống núi và ở Thanh Dương trấn tuyển nhận thêm đệ tử. Trở thành tiên môn đệ tử thì vị thế của tu chân giả so với khi những vị làm võ giả được nâng cao, càng được tu luyện bí pháp tu chân khi tu luyện đến cảnh giới sau cuối mà những tu chân giả phải trải qua, độ kiếp tiên thành công thì những vị sẽ trở thành những vị tiên nhân, được phi thăng lên tiên giới càng nhận được vô số thọ nguyên. “

Bạn đang đọc truyện tại
Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen. com.vn

Source: https://vh2.com.vn
Category : Công Nghệ