Điều tra xu thế sản xuất kinh doanh thương mại ( SXKD ) hàng quý gồm có 6.500 doanh nghiệp ngành công nghiệp chế biến, sản xuất và 6.600 doanh...
Chế tạo hào môn – Hoắc Khải (full 730 chap + ngoại truyện) – tiểu thuyết tác giả: Hứa Đệ – Chương 366
Mấy người đàn ông trung niên đều đồng loạt đứng dậy, phẫn nộ nhìn qua.
Bạn đang đọc: Chế tạo hào môn – Hoắc Khải (full 730 chap + ngoại truyện) – tiểu thuyết tác giả: Hứa Đệ – Chương 366
Bọn họ đều là người có quyền cao chức trọng và có vị thế không hề thấp ở nhà họ Lý. Đám người đứng dậy khiến sắc mặt của Lý Thắng Bân cũng đổi khác. AdvertisementÔng ta tuy là phó quản trị hội đồng quản trị của nhà họ Lý nhưng nói đến quyền lực tối cao thì cũng không bằng mấy người kia được Chức vụ là chức vụ, quyền lực tối cao là quyền lực tối cao, không phải khi nào hai cái này cũng song song với nhau. Nhất là khi nhìn vào cái gậy trong tay Hoắc Khải, Lý Thắng Bân khởi đầu thấy hoảng loạn. Ông ta thật sự không hiểu bà cụ đang nghĩ cái gì nữa. Đang yên đang lành tự nhiên lại bắt tên nhóc này ra mặt làm gì. Nếu thật sự đánh họ thì sau này sao mà sống ? Nếu không đánh thì chi chính chẳng phải sẽ thành trò cười hay sao ? Tiến thoái lưỡng nan, đây đâu phải phong thái của bà cụ. Advertisement“ Đánh thì vẫn phải đánh, nhưng tôi muốn hỏi ông ba câu. Nếu ông vấn đáp được thì tôi sẽ thay ông chịu ba cái đánh đó. Nếu không thì ông phải chịu đòn nhé ”, Hoắc Khải nói. Lý Tinh Thanh cười khẩy đáp : “ Sao tôi phải vấn đáp thắc mắc của cậu, cậu nghĩ cậu là ai ? ” “ Giờ trong mắt ông đương nhiên tôi chẳng là cái gì, nhưng cây gậy này lại đại diện thay mặt cho bà nội đấy, ông cũng không coi bà ra gì à ? ”, Hoắc Khải nói. Lý Tinh Thanh biến hóa sắc mặt. Ông ta nào dám nhận cái tội này chứ. Bà cụ còn đang ngồi đó nhìn kìa, ông ta mà nói vậy thật thì kết cục cũng sẽ chẳng ra làm thế nào đâu. Hoắc Khải nói tiếp : “ Hay là ông cũng không dám đối đáp một câu với một đứa cháu như tôi ? Nếu ông không có gan như vậy thì bỏ đi. Chỉ cần ông thừa nhận, là bậc con cháu, tôi sẽ thay ông chịu mấy đòn cũng được ”. “ Phép khích tướng cũ rích, đúng là ấu trĩ ”, Lý Tinh Thanh tỏ vẻ khinh thường rồi đáp : “ Nếu cậu đã nói vậy thì tôi sẽ cho cậu một thời cơ ! ” “ Được ”, Hoắc Khải gật đầu hỏi : “ Câu tiên phong, bà cụ muốn đánh ông, có được không ? ” Lý Tinh Thanh sững lại, ông ta còn tưởng là Hoắc Khải hỏi câu gì ghê gớm lắm cơ. Ai ngờ lại là kiểu này. Bà cụ vẫn luôn nhìn sang hướng đó, ánh mắt âm trầm kia làm cho Lý Tinh Thanh giật thót mình. Ông ta hấp tấp vội vàng đáp : “ Đương nhiên là được ”. Ông ta vừa nói xong, cây gậy trong tay Hoắc Khải cũng được vung xuống, đánh thật mạnh vào vai của Lý Tinh Thanh. Lý Tinh Thanh kêu lên đau đơn. Mấy người bên cạnh cũng giật mình tức giận, chỉ vào Hoắc Khải mà mắng : “ Làm phản đấy à ! ” Mấy người người trẻ tuổi cũng xắn tay áo bước lên. Có người còn nắm lấy cổ áo của Hoắc Khải, bộ dáng như muốn đánh nhau đến nơi. Lúc này, bà cụ đập bàn đứng dậy. Tuy bà ta không nói gì nhưng động tác đó đã khiến đám người kia không dám làm mưa làm gió nữa. Đến cả Lý Tinh Thanh cũng cắn răng nói : “ Không được động vào cậu ta, để cậu ta hỏi tiếp. Để xem cậu ta còn hỏi được câu nào ! ” Lý Tinh Thanh biết bản thân đã quá sơ ý nên mới bị đánh như vậy. Hoắc Khải đánh ông ta là vì chính miệng ông ta đã thừa nhận chịu đòn của bà cụ. Nếu ông ta phản kích thì khác nào phủ định những lời mình vừa nói chứ. Ông ta vừa sượng mặt, bà cụ vừa không tha cho ông ta. Bởi vậy nên ông ta bắt buộc phải chịu cái đánh này. Nhưng về sau, Lý Tinh Thanh sẽ không thuận tiện sập bẫy nữa đâu. Hoắc Khải cầm cái gậy, nhìn người đang đang nắm cổ áo mình. Anh không biết đây là con cháu nhà ai, chỉ hỏi : “ Anh định cứ thế này à ? ” “ Nhóc con, đừng có kênh kiệu quá, sớm muộn gì mày cũng bị xử thôi ! ”, người người trẻ tuổi kia hằn học nói rồi mới thả Hoắc Khải ra.
Hoắc Khải không buồn sửa lại cổ áo mà nhìn Lý Tinh Thanh và nói: “Chủ tịch Tống Tiên Tiến của công xưởng Giang Nam đã đồng ý ký kết hợp đồng với tôi. Nói chính xác là đã chính thức ký xong. Tin rằng nhiều người cũng đã biết chuyện này rồi nhỉ?”
“ Biết rồi thì làm thế nào ? ”, Lý Tinh Thanh cười khẩy : “ Cậu nghĩ chuyện này thì chứng tỏ được cái gì ? quản trị Tống vốn đã có hứng thú với nhà họ Lý tất cả chúng ta rồi, ai đi mà chẳng chốt được chứ, chẳng qua là cậu ăn may thôi ”. “ Thế à ? ”, Hoắc Khải nói : “ Nhưng tôi nói ra chuyện này không phải để nhận công mà tôi cũng không cho rằng bất kể ai đi cũng sẽ triển khai xong được việc này đâu. Trên thực tiễn, tôi muốn nói với mọi người rằng, sở dĩ ông Tống chịu ký kết hợp đồng với tôi là vì tôi đã nói dối ông ta ”. “ Sao cơ ! ” Có người kinh ngạc kêu lên, cũng có người đập bàn đứng dậy, chỉ vào Hoắc Khải và phẫn nộ nói : “ Cậu làm ăn kiểu gì đấy hả ! Sao cậu lại dám lừa người ta chứ ! Nhỡ sau này quản trị Tống biết rồi tìm đến làm phiền tất cả chúng ta thì làm thế nào giờ đây ! ” “ Đúng là vớ vẩn ! Tôi đã nói rồi mà, miệng còn hôi sữa thì sao làm được việc gì. Bà nội không nên cho cái loại này đi làm mấy việc trọng đại mới phải, thế này khác nào đem phiền phức đến cho tất cả chúng ta ”. Đám người nghị luận ầm ầm, đến cả Lý Thắng Bân cũng thấy không an tâm. Nếu là lúc khác thì có lẽ rằng ông ta cũng sẽ nói mấy câu tựa như với đám người kia, nhưng giờ đây thì ông ta không nói thế được. Vì hiện giờ Hoắc Khải đang đại diện thay mặt cho chi chính, nếu ông ta lên tiếng thì khác nào ăn cây táo rào cây sung. Đối mặt với cái nhìn thù địch và buôn chuyện của đám người, Hoắc Khải không hề bồn chồn. Anh nói tiếp : “ Thật ra quản trị Tống trọn vẹn chẳng có hứng thú gì với nhà họ Lý. Chẳng qua là ông ta nể mặt gia tộc mà thôi. Các người đừng có cho thế là đáng kiêu ngạo. Còn lời nói dối mà tôi dùng để khiến ông ta ký hợp đồng với tất cả chúng ta cũng rất đơn thuần. quản trị Tống cho rằng nhà họ Lý không có chí tiến thủ, không có quyền lợi gì. Nếu hợp tác với gia tộc như này thì chỉ mệt thân mà thôi. Tôi nói với ông ta rằng, nhà họ Lý đang tìm cách biến hóa. Chỉ cần có một phần một ngàn người chịu đi tìm hiểu và khám phá xu thế tương lai thì tất cả chúng ta hoàn toàn có thể có được hàng trăm chuyên viên rồi. Nếu tích hợp với khét tiếng của nhà họ Lý thì rất dễ thành công xuất sắc. quản trị Tống tin những lời này nên mới chấp thuận đồng ý ký hợp đồng. Ông ta đang cược rằng nhà họ Lý vẫn còn tương lai, người nhà họ Lý vẫn muốn biến hóa ”. Lời này của Hoắc Khải khiến tiếng nghị luận ngày một nhỏ lại. Tất cả mọi người đều đang nhìn anh. Nghe xong những lời anh nói, cảm hứng của bọn họ cũng khác nhau. Có người đang suy tư, có người đang phẫn nộ, có người thì mơ hồ. “ Nói thật, tôi biết nếu muốn nhà họ Lý biến hóa thì không có nhiều năng lực. Các người là một đám ếch ngồi đáy giếng, chẳng hiểu nổi quốc tế bên ngoài to lớn cỡ nào. Tôi lừa quản trị Tống để làm cho vụ góp vốn đầu tư này của ông ta thua lỗ đủ đường ”, Hoắc Khải nói xong, nhìn Lý Tinh Thanh và hỏi : “ Nên tôi muốn hỏi ông rằng, ông thấy tôi có đang nói dối không ? ” Lý Tinh Thanh bị hỏi đến cứng họng. Ông ta không biết nên vấn đáp Hoắc Khải thế nào. Những lời phê phán của người ngoài về nhà họ Lý không chỉ có ngày một ngày hai, bọn họ đã nghe đến phát chán rồi. Đúng như những gì Hoắc Khải nói, người nhà họ Lý không muốn biến hóa, không muốn văn minh mà chỉ muốn ăn chực nằm chờ. Bọn chọ cho rằng vì sản nghiệp nhà mình lớn nên có đủ năng lực để hoang phí. Không phải không có ai nhìn thấy được chuyện này, mà là những người nhìn thấu thì không hề đổi khác được. Lý Tinh Thanh nói thế nào được ? Nếu ông ta thừa nhận Hoắc Khải nói dối thì tức là đang mắng cả nhà họ Lý. Nhưng nếu ông ta nói không thì nhà họ Lý phải biến hóa. Thay đổi thế nào ? Ai sẽ đi đầu trong việc biến hóa ? Đây không phải chuyện nhỏ, nó có khi còn quan trọng hơn cả tranh quyền thừa kế nữa kìa .eyJpdiI6IlY1YkZSNm9KbUo3RjkzdlcrY1M1THc9PSIsInZhbHVlIjoiRjhIc09OSFpOdDJEc0ZXS25TZlcrUUpNdmU3Zk5xbzhzXC9cL0NcL000MENRTnVLWW9hVEJ4NU1VSXc0cm9kNEZpd3V5KzNGU1p4dVRGeXk2Sk9vOHEreHJ1RHV6azA0QlhnZ1p0bnFNajdzV1kzcWdDbW9LUzhSaklHczQ4Q3R0MFRybFV1TVprMFpONUdOXC93NlBoeDRROExwYzE5T01aTnY0K0hNcGZuelpzT3NjUTRGVjdoVnpubnFoVzNrblJMVjZvdG4zTCtLV0dkdGdXQmU0WGg0K3JpU1hGaWFJMFA0bHhXeDZ3T0RLMFFwYmpYRm42cnFad1cwbm9Ob2xOb2ttZGpGbU52c21kODJ3THpyTFNHb3RIWU1cL3pyTGpoU3dGVjNiZVYxc2ttNEh0MllKejRNaFZveGsxQnk0MlhVdyIsIm1hYyI6IjQ5YmRkN2ZlOTUwMjEyY2YyNjVlNDliMWEyMDg4OTc1ODM0MzFlNWUwMGIxMjk4NjEyMWE4MjYwZDJkOWNlYjQifQ = =eyJpdiI6Ijk2SlI0XC9tcHplRUpuRjNmNVhSV3lBPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ijk1dEVMUjlKaWdYTFhJSkowS1JxVkh5blpiR2hCNWdiS3ZRSmdnUUVCU1wveVJMeVpoN2lNWnI0TlowTmFvZEJ6c3hESjQ1ZG8weHpPc3JwYmFPTmtHXC80dWxUTVhzSUFSaWMwWmFsTlNhajBpeWpjY0U0ZUpSeEhJYmNqNlNIVE80cnVYXC9rWUttUlBEWnN4bHNCUHB4Zz09IiwibWFjIjoiOWNiNzkxYmY5MTY3NGRlOWJjYTZiZjU0MGJhZWFjMDFhNzdkNDAyN2VkNjNmZmNkYmEyMDY1ZGEzMzViMGJlZCJ9eyJpdiI6IldYTkRsc1QwcW9RZ1ROeWw5ZnVRWHc9PSIsInZhbHVlIjoiSkV0bUhaXC9uYmFqczI2a0pHNmNyM293ZDNaTUJyZ3VRMnd6WnV4UWJrTTNTaWhudXB5YzYrUWlpUk1NXC95allPWkxwY00xZWx5SE9oYVpoUEFqVDE0WjVOS21nMVk4VEp0aE5zOUJHd000OTRcLzRFc1Q1M1kyZzhpQ0VIdHVDXC9sY0dUSHNFMDlMc0NKMlFFMlhJYnhDbUt5aDRzTkh3SmhFYmZKYUVBUmNGOGhwTERtS3hPVytYU0RWRGNUMWxlMm9iOW42VU85aEw3ajFXTks4ZmxXZUdOZHRwc0ptSk1hYk5QckR5RHlwa289IiwibWFjIjoiMWY3OGViYWI4OWMyNDI2NTE0MDA5MDhjMGJhMzIwMWQyMjdmNmIxMGY4NjA5NmEzZGRhYWNlMzc2M2I0YzY2MiJ9eyJpdiI6IndZN2JpNFgza1ZvbzRtUVwvUVQ1Z1BnPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImhVdDFIaWdncVpJMWdxc0FJZXNnOUtvMDdNNWdmM3BIK0g1Zzh4RGdnSHQxZzZtY01iWFwvQjk2YSsrUmdaK2JOQ29ua2tNUUNDXC9rZ0s0V3NybXNBSnlDaEg0OXVGNVlSaXhMN0prdGUrR2xjSmJTeit3UkwyMHlOTFpRc3FFa1JYbnRPUVQrcHV4aTYwNG40R2RcLzV6dz09IiwibWFjIjoiNjQ5MGZhYjgwNjg1YjQwY2U2OGQ0Y2YzYjM1ZjU5MjllNjI4ZjBjYjlkNTU0MWJhZmQxNzY5ZDVkMjhjYjI4OSJ9eyJpdiI6ImdHT2RqRUlmU3NoaWJnc1prMUFXK1E9PSIsInZhbHVlIjoiNDV1anpreE5LSmdwc1g1QU1uTUZoZ09MalJLMDdPWjE1aWZueG9Qb2NpN3BSM2ZKQzZMc0R3aUx0ckJHbER2aThGWlF3YlpwaDZCY1wvYnE0allZbUo3YkFkTWtUY3ExM29pWDl4bFRZK1hPWEpJYURUUTdnVG9CdDJhNmVIUWFnRDhuMmFOa0k4T0dtUWY1YTV2WU1uRlFiSmJoVFE2Q3VieXNVVklYRTNuMEl2eHhEcktwYWJQXC92czZjSGNxKytFYlJuZ3VUZktFRXNYV2t6UVN3UW1maHBzRjVGNTc4RmxcL05kalBHVnZpbWFNc2JpbXQ0Tys2Y2EwNktcL2h1WnBpOXJ5VnVEQnl6bmVibkJxeWZ2UWpPNnN3eDBPU3hHYWg4aWZNeGsyS05jPSIsIm1hYyI6IjlkYjEwMDhmZGEwYzRmNjY0ZTIzMjk2OWZlZTY2ZDlmYzYwODEzZTFlMzA3NGE3NjBmNWRlZjRmY2QzZTA3MDIifQ = =eyJpdiI6IlwvOVNSZldrd3h5bGNOQjVLbmdkUXdBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkJuUzZlV2dnTUpIOUpyVkpqbm1zWEhlRFV0a0lCdXd2Zk8xbUE3SndvSkQ0T21ITGZEaW1ITnJ3eXhcL3pjMkhuRUdPb0dMR3hnbXpjRExRYlFiN0NVU283MndRdDQ0NWg1Z0p4YVorSjZNOWF1YmZzckJ0SllMQ3lsMTI2YVwvTENXTXhjc0F1ajN6TmpkQWZjRVJVWlJ5dTJSUldVUmdWQ01UZXVBYnRBdForZUxya3FVNVlYZ1dcL0JaZlpBVjdUSlVsdTN6emE4dDhpeVJFc3VrT2tSd2QzY1wvRFFaMndaMzV6WW5CaUx2ZEUrajd3eTRkNlYyeHVRTnE3aVwvNlFGbyIsIm1hYyI6IjRlM2JkYWU2ZDc2ZTRlM2E2NjZhODhmYjc4YzkwMjA0M2JjMDBjMWY0MGM4NmU5Mjc5ZmYyMjc3YWUzNmJjM2YifQ = =eyJpdiI6Im1VRmFRcGs5bHVBNlFickNqVGJUXC9nPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlF4RDNjaVUwS0J3U0w0bkZqZ1hyYnhGVFR0UG9BdkNPZ0x6K0lJakNxM2k0S0JidUJmNDZoREY5MUFTeWNJRDd5ejJDcmp4M1lKdUZKSUVVQlFhTXpzVHpNZXlmNFwvY1wvM3VUK3dhVzRTSnhhY2laWUpaZnlBV0h1Z3J6ZytQWlNoZXNDNVlFVVwvc1Z6MUZqRDNWTStNTTZUMG5QcFJ1RGprbWhEMXByanJRWjVLXC9KSTdpd1BUQWVwS055UzNSOThZQVwvZ21udnBOQVFKT052N3J3dm5rb3dFdUpHbGxHYTdMZ2hpWG44aVlLQWV2MTRvNlhxSG5rbXVHY01RTUhZNndid2lOaXgzak1zZUhleUE3MHpQZzRjNkVkYW1DTXY0QTlWWFlFU016TVNcL0tBMm1cL0kwZ3JhUHVhXC9tSllaalhQdFVCOEJUd2NZQWRcL29zMWd1WVp1THo5YVZ1Y0MySU91cmhPbEJRZTZpOWhneWVRXC9ySW8rbjBcL2FWK0xtRGVpY3BXNzh6SkNJT1Vmd0ZoZTFnWFhXMHJPSEFqVkh1bzJnTjZCYXhiTlI5aU5Sc1BUSmZ1b2tJRlZaNUFRWU5DaiIsIm1hYyI6IjhmMjVmOTJmMTJjOGRhZWYyZDRkNzcwNWUyYjgxNzZlNWFhNGNhNDcwM2QyMTM4ZWM5OWYyMTQ1OTMxMzRlOWIifQ = =eyJpdiI6InR1dE1uOFp1V0lpQk5lVUM5RzlSOEE9PSIsInZhbHVlIjoiRitIcHo3bHZTa014T0JMcm9HK0tRV1wvK2NZNTJsMXRaTHg3MTFFTnVsZSt4MkpobkJNXC9pRnFsNHRrNWFkQ0VpYkxIYk9HM3dVK0F6bGdIRHMyUEZkWGxra2JiTFwvY1ZqZ1ZVd2p3aU5FZnNxcEl1RUczYXRQRE5Pd0NYZ05pblRQMElzWlFuVmVFQVRRS1B0VU9sbm1nPT0iLCJtYWMiOiJlYmVjMTlhYmNjZDBkMmY0NWQzNDMxYzhlMDUzNTdmZDI0Zjk2MTRlZTM1OTI0YTQ1YTE2YWZkYTkxMTJlNDM1In0 =
eyJpdiI6IlhIOE50VG5GQnp2UGFTYlpVd3o0NXc9PSIsInZhbHVlIjoiTDNLYU5TS2VLYzlSU3VjbkU1SEwxbHBzbFBDa1hHbWJTK1FLOXdyNDhtK3kySkN5dVVMcFVaYWVVMXhyRXVkek1MNEhvcTJoa2tGMVhRcGRkQ0taSVVNZmcrTms3enBjSWlmRVYwdlhDZlREb2R0cXY4U0VUbUxzRUhTN1ZzdTh4TFMyYmZpdTB4MWphK1lhdkhWeFVnPT0iLCJtYWMiOiI1ZTYzM2Y4N2QzMjdiNGFjYzZiNzg0MDFmMjQ2NzRkYzFhOWUwYTQxMDRmMjE3NzAzZmNhYzI3MTQ5MjBlOGZhIn0=
eyJpdiI6IkN3U3YzZGxwYXRjT0hVdGhlRDJkMUE9PSIsInZhbHVlIjoiMld0aDJibGVVWDZCNXhBVXlac1l4bXdqOThUUnBNcHNuSGZjOWN4dDVNenFlQk1VcjNxZXhST1NKT2tDR0x4bUJrSGtXTUlMVVZkU3pYZjd0SDFtclNISGIrU1k2UHoyMHUwTVRkVklLdjByWUFISGNPbjJRN3gxeEx6VXBOVWVvRVM4Y1pCVXIzWXRQNGRWRkJWRHoxTW9STlBUTUVsR3V1TVFSYkgxbzlwbHZQZkVzbUg4bm9YODlCeFVjOWdvWmZnYkU4c3FEaVdCNG01R1pvNGZFakNTOE9FT3BhRDUrblVQbGh1NHphVGJZcHJZUng3WjByUHdndUxLMVhUTXFOXC9qRlwvTGxnZkQxUWZ2SjZZaGVIRGlHeFI2Q3cwQVpMaHJkeXJlXC9lUTA9IiwibWFjIjoiMzFlMGRmMDYxN2JmOGJkOTI2NDE4OTgxOWI3M2M0OGM4ZTI3ZDQ2YzFmYjVkODUxMGU1OGI2OTM1MDE0NmVmZCJ9eyJpdiI6IjJSdXlMelNLckxPWEdhcHNvNFZCQXc9PSIsInZhbHVlIjoieU4rUk1mcEFxdytmT3NzNmdkVjlXOUliR05FOURybTRkdWZWckc4eVwvU1hSeVwvQ2lQSkpTYzZUMGpWWHBHV09JV1ozWTdrUkY1czd4TVZ1ck1za1VMUGFXXC9TTWxlRWxGeHRMNjBEZVBcL1l6Y2xhMWdBbVlXOW1CZ2R0dmFqQnA2SVlFbFowaWtTQ3dEOEN0bkZnWmRxNEtYSytScmFabHFCNG9vR3YrYVlrcVhRaG96eG1SbjgzbWQzNWppbElDbUhyVFVVUjBvRE1NTjVvTnY0TzNyNTB1ZnZvSFBRMlpLUWpFK0V1S3JHQVFkdENpdHhQOU1LKzNcLytZYjNtMjVsIiwibWFjIjoiYjlkZjk2ZmQ5MzhjOGZlODU5MDJjNDg1ZTQzOGYzMWFjYTc2MDgyZmUwNjAzZTUxYWYwZmNiY2YzM2M5NzkwOSJ9eyJpdiI6InhMTHN6dE1CazFcL3owMjA5RzkzbEN3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IjIxbmRjdlRqSlJLQUlLVUFYcXcxRnkxOU8zaHhsQW96WlgwOGlwTnZFdklIeWw0c3NqUGw3T29scUFqVE9HR0UiLCJtYWMiOiI0YmJjMjM4YWY3MzE2YTIyYjg3MTJkYWI4MmJkZTM4YzMyNDlkMjg5M2QxNmUwYWNmMTBmOWJlYTE0MzBmZjgyIn0 =
Source: https://vh2.com.vn
Category custom BY HOANGLM with new data process: Chế Tạo