Networks Business Online Việt Nam & International VH2

Năng lực pháp luật dân sự của cá nhân là gì? Đặc điểm, nội dung

Đăng ngày 15 May, 2023 bởi admin
Năng lực pháp lý dân sự của cá nhân là năng lực của cá nhân có quyền dân sự và nghĩa vụ và trách nhiệm dân sự. Vậy, khái niệm năng lực pháp luật dân sự có những đặc thù, nội dung đơn cử được lao lý như thế nào ? Bài viết dưới dây sẽ làm sáng tỏ điều đó :

1. Khái niệm năng lực pháp luật dân sự của cá nhân

Cá nhân là chù thể tiên phong của những quan hệ xã hội, là “ tổng hòa những mối quan hệ xã hội ”. Cá nhân – con người là TT của những chủ trương kinh tế tài chính, xã hội mà Đảng và Nhà nước ta đã và đang triển khai với mục tiêu ship hàng con người, vì con người. Trong những quan hệ gia tài và quan hệ nhân thân mà luật dân sự kiểm soát và điều chỉnh thì cá nhân là chủ thể nguyên sinh, tiên phong và những chủ thể khác tham gia vào những quan hệ dân sự cũng trải qua hành vi của con người. Đe tham gia vào quan hệ xã hội nói chung và quan hệ dân sự nói riêng, cá nhân phải có tư cách chủ thể để tham gia vào những quan hệ dân sự. Đây là năng lực chủ thể được tạo thành bởi năng lực pháp lý và năng lực hành vi .
“ Năng lực pháp lý dân sự của cá nhân là năng lực của cá nhân có quyền dân sự và có nghĩa vụ và trách nhiệm dân sự ” ( khoản 1 Điều 16 Bộ luật dân sự năm năm ngoái ). Năng lực pháp lý dân sự của cá nhân là năng lực, là tiền đề, điều kiện kèm theo thiết yếu để công dân có quyền, cổ nghĩa vụ ; là thành phần không hề thiếu được của cá nhân với tư cách chủ thể của quan hệ pháp luật dân sự, là một mặt của năng lực chủ thể .

 

2. Đặc điểm của năng lực pháp luật của cá nhân

– Năng lực pháp lý dân sự của cá nhân được Nhà nước ghi nhận trong những văn bản pháp lý mà nội dung của nó nhờ vào vào những điều kiện kèm theo kinh tế tài chính, chính trị, xã hội ; vào hình thái kinh tế tài chính – xã hội tại thời gian lịch sử vẻ vang nhất định .
Mặc dù được ghi nhận như thể một bộ phận không hề thiếu được của cá nhân, như thể một thực thể trong những quan hệ xã hội, năng lực pháp lý dân sự của cá nhân không phải do tạo hóa ban cho như những nhà chính trị, triết học tư sản thường suy diễn và Tóm lại, mà do nhà nước ghi nhận và pháp luật cho công dân của nhà nước đó. Bởi vậy, năng lực pháp lý dân sự của công dân mang thực chất giai cấp. Đã có thời kì một nhóm người sinh ra không phải là chủ thể của những quan hệ xã hội mà là khách thể của những quan hệ đó, là công cụ biết nói ( một bộ phận trong xã hội chiếm hữu nô lệ – nô lệ ). Vì vậy, ở những hình thái kinh tế tài chính – xã hội khác nhau, nặng lực pháp luật dân sự cũng được quy đinh khác nhau .
Trong cùng một hình thái kinh tế tài chính xã hội nhưng ở những nước khác nhau thì năng lực pháp lý dân sự của công dân cũng khác nhau, thậm chí còn khái niệm về quyền dân sự cũng khác nhau ( năng lực pháp lý dân sự của công dân Cộng hòa Pháp khác với năng lực pháp lý dân sự của công dân Vương quốc Anh … ) .
Trong cùng một nước, cùng một hình thái kinh tế tài chính – xã hội, vào những thời gian lịch sử dân tộc khác nhau thì năng lực pháp lý dân sự của cá nhân cũng được pháp luật khác nhau. Điều này phụ thuộc vào vào đường lối, chủ trương của giai cấp thống ttị trong xã hội đó mà nội dung nhờ vào vào điều kiện kèm theo kinh tế tài chính, chính ttị sống sót trong xã hội vào thời gian lịch sử dân tộc đó. Ví dụ : Trước năm 1980, cá nhân có quyền chiếm hữu đất đai ; từ năm 1980 đến năm 1992, cá nhân không có quyền chiếm hữu so với đất đai ; từ năm 1992, cấ nhân có quyền chuyển dời quyền sử dụng đất và những thế lực đó được lan rộng ra sau khi có Luật đất đai năm 2013 và BLDS năm năm ngoái .
– Mọi cá nhân đều bình đẳng về năng lực pháp lý, khoản 2 Điều 16 BLDS năm năm ngoái pháp luật : “ Mọi cá nhân đều có năng lực pháp luật dân sự như nhau ”. Năng lực pháp luật dân sự eủa cá nhẫn không bi hạn chế bôi bất kỳ lí do nào ( độ tuổi, vị thế xã hội, giới tính, tôn giáo, dân tộc bản địa … ). Mọi cá nhân công dân đều có năng lực hưởng quyền như nhau và gánh chịu nghĩa vụ và trách nhiệm như nhau .
Năng lực pháp lý dân sự của cá nhân không đồng nghĩa tương quan với quyền dân sự chủ quan của cá nhân mà chỉ là tiên đề để cho công dân có những quyền dân sự đơn cử. Tuy nhiên, chủ thể không có năng lực hưởng quyền thì cũng không hề có quyền dân sự đơn cử được .
Có quan điểm cho rằng năng lực pháp lý dân sự của công dân không hề bình đẳng với lí do năng lực pháp lý gồm có cả quyền và nghĩa vụ và trách nhiệm. Cho nên, công dân chi bình đẳng về năng lực hưởng quyền mà không bình đẳng về việc gánh chịu nghĩa vụ và trách nhiệm ( như người không có năng lực hành vi không phải bồi thường thiệt hại … ). Nhìn về hình thức hoàn toàn có thể thấy được cơ sở của quan điểm ưên nhưng như ttên đã trình diễn, năng lực pháp luật dân sự chỉ là năng lực hưởng quyền và nghĩa vụ và trách nhiệm. Những người không có năng lực hành vi dân sự không phải thực thi nghĩa vụ và trách nhiệm nhưng nghĩa vụ và trách nhiệm về mặt pháp lí vẫn là của họ và người khác phải thực thi những nghĩa vụ và trách nhiệm thay họ ( cha, mẹ, người giám hộ ). Mặt khác, theo lí luận của quan điểm này và với logic thường thì thì ngay cả những quyền cũng không bình đẳng. Ví dụ : Người khổng có năng lực hành vi không có cả quyền tạo lập nghĩa vụ và trách nhiệm trải qua hợp đồng, không có quyền làm đại diện thay mặt …
– Năng lực pháp lý dân sự của cá nhân do Nhà nước lao lý cho toàn bộ cá nhân nhưng Nhà nước cũng không cho phép công dân tự hạn chế năng lực pháp lý của chính họ và của cá nhân khác. Năng lực pháp lý dân sự của cá nhân là thuộc tính nhân thân của chủ thể và không hề di dời cho chủ thể khác. Điều 18 BLDS năm năm ngoái lao lý : “ Năng lực pháp lý dãn sự của cá nhân không thế bị hạn chế, trừ trường hợp do pháp lý pháp luật ”. Như vậy, năng lực pháp lý dân sự của cá nhân chỉ hoàn toàn có thể bị hạn chế theo lao lý của pháp lý. Có hai dạng bị hạn chế sau :
+ Văn bản pháp lý chung quy định một loại người nào đó không được phép thực thi những thanh toán giao dịch dân sự đơn cử. Ví dụ : người quốc tế không có quyền chiếm hữu về nhà ở nên không được phép mua và bán nhà ở tại Nước Ta, trừ trường hợp luật có pháp luật khác ..
+ Quyết định đơn hành của cơ quan nhà nước có thẩm quyền. Ví dự. tòa án nhân dân ra quyết định hành động cấm cư trú so với một người nào đó đã hạn chế năng lực pháp lý đơn cử của người đó trong khoảng chừng thời hạn xác lập .
Tuy vậy, về thực chất, đây không phải là tước bỏ năng lực pháp luật dân sự mà chỉ là tạm đình chỉ năng lực này – năng lực biến quyền khách quan thành quyền chủ quan của chủ thể riêng không liên quan gì đến nhau. Việc hạn chế này chỉ so với 1 số ít quyền đơn cử mà không phải là năng lực pháp luật dân sự nói chung. Việc hạn chế năng lực pháp luật dân sự không đồng nghĩa tương quan với việc tước bỏ một quyền dân sự đơn cử ( kê biên gia tài, tịch thu gia tài … ) .
– Tính bảo vệ của năng lực pháp luật dân sự
Khả năng có quyền và nghĩa vụ và trách nhiệm vẫn chỉ sống sót là những quyền khách quan mà pháp lý pháp luật cho những chủ thể. Đe biến những “ năng lực ” này thành những quyền dân sự đơn cử cần phải có những điều kiện kèm theo khách quan cũng như chủ quan. Những điều kiện kèm theo khách quan là những điều kiện kèm theo kinh tế tài chính, xã hội, những chủ trương của Đảng và Nhà nước triển khai trong từng quá trình đơn cử. Thiếu những điều kiện kèm theo kinh tế tài chính, pháp lí này, những quyền đó vẫn chỉ sống sót dưới dạng “ năng lực ” mà không hề thành những quyền dân sự đơn cử được. Nhà nước ta đang thực thi đường lối kiến thiết xây dựng nền kinh tế tài chính sản phẩm & hàng hóa nhiều thành phần, xu thế xã hội chủ nghĩa, tạo những điều kiện kèm theo thuận tiện để phát huy mọi tiềm năng của những thành phần kinh tế tài chính nhằm mục đích phân phối ngày càng cao những nhu yếu của nhân dân. Đây là những cơ sở chính trị, kinh tế tài chính, pháp lí quan trọng nhằm mục đích phát huy hiệu quả của nền kinh tế thị trường đồng thời hạn chế những mặt trái của nó. Nhà nước tạo mọi điều kiện kèm theo để bảo vệ năng lực pháp lý dân sự của công dân được thực thi, biến những “ năng lực ” đó trở thành trong thực tiễn. Tạo ra hành lang pháp lí thông thoáng, mềm dẻo là tạo điều kiện kèm theo cho năng lực biến năng lực pháp lý của cá nhân thành những thế lực dân sự đơn cử .

3. Nội dung năng lực pháp luật dân sự của cá nhân

Pháp luật ghi nhận năng lực của cá nhân có quyền và nghĩa vụ và trách nhiệm dân sự. Tổng hợp những quyền và nghĩa vụ và trách nhiệm mà pháp lý pháp luật cho cá nhân gọi là nội dung năng lực pháp lý dân sự của cá nhân. Nội dung của năng lực pháp lý dân sự của cá nhân phụ thuộc vào vào điều kiện kèm theo chính trị, kinh tế tài chính, xã hội trong những điều kiện kèm theo lịch sử vẻ vang nhất định. Những quyền dân sự của cá nhân được ghi nhận ở rất nhiều văn bản pháp lý khác nhau nhưng quan trọng nhất là Hiến pháp năm 2013 và được cụ thể hóa trong BLDSnăm năm ngoái .
Điều 17 BLDS năm năm ngoái pháp luật nội dung năng lực pháp lý dân sự của cá nhân, những quyền dân sự đơn cử của cá nhân được ghi nhận trong tổng thể những phần của BLDS. Có thể chia quyền dân sự của cá nhân thành ba nhóm chính :
– Quyền nhân thân không gắn với gia tài và quyền nhân thân gắn với gia tài. Đặc điểm quan trọng nhất ttong những pháp luật về quyền nhân thân trong BLDS năm năm ngoái là xác nhận lại những quyền nhân thân đã được ghi nhận trong những văn bản pháp lý trước đó ( quyền so với danh dự, nhân phẩm, uy tín, quyền xác lập lại giới tính, quyền hiến, nhận mô bộ phận khung hình và hiến, lấy xác … ) và những quyền nhân thân lần tiên phong được ghi nhận ( quyền về đòi sống riêng tư, bí hiểm cá nhân, bí hiểm mái ấm gia đình, quy đổi giới tính, quyền nhân thân trong hôn nhân gia đình và mái ấm gia đình … ). Ngoài ra, bảo vệ, tôn trọng quyền nhân thân còn được ghi nhận là một nguyên tắc quan trọng của BLDS .
– Quyền sở hữu và những quyền khác so với gia tài, quyền thừa kế. Cụ thể hóa những lao lý của Hiến pháp năm 2013, BLDS năm năm ngoái pháp luật gia tài thuộc chiếm hữu tư nhân không bị hạn chế về số lượng và giá trị, gồm có thu nhập hợp pháp, của cải để dành, nhà tại, tư liệu sản xuất, tư liệu hoạt động và sinh hoạt, vốn, hoa lợi, cống phẩm và những gia tài hợp pháp khác. Cá nhân chỉ bị hạn chế quyền sở hữu so với những gia tài mà pháp lý lao lý không thuộc quyền sở hữu tư nhân .
Công dân có quyền hưởng di sản thừa kể, để lại di sản thừa kế theo di chúc hoặc theo pháp luật của pháp lý .
– Quyền tham gia vào quan hệ dân sự và có những quyền, nghĩa vụ và trách nhiệm phát sinh từ những quan hệ đó .
Tham gia vào những quan hệ dân sự trải qua những thanh toán giao dịch dân sự ( hành vi pháp lí đơn phương hoặc hợp đồng ) là giải pháp quan trọng và thông dụng nhất làm phát sinh những quyền và nghĩa vụ và trách nhiệm dân sự. Các quyền này được bộc lộ trong những nguyên tắc của luật dân sự “ tự do, tự nguyện cam kết ” ( Điều 3 BLDS ) và được biểu lộ đơn cử, chi tiết cụ thể trong Phần thứ ba của BLDS. Ngoài ra, nghĩa vụ và trách nhiệm dân sự của những chủ thể còn phát sinh từ những địa thế căn cứ khác ( bồi thường thiệt hại, thực thi việc làm không có chuyển nhượng ủy quyền … ) .

4. Bắt đầu và chấm dứt năng lực pháp luật dân sự của cá nhân

“Năng lực pháp luật dân sự của cá nhân có từ khi người đó sinh ra và chấm dứt khi người đó chết”’ (khoản 3 – Điều 16 BLDS). Với quy định này, pháp luật thừa nhận năng lực pháp luật dân sự của cá nhân là thuộc tính gắn liền với cá nhân suốt đời và không bị ảnh hưởng bởi trạng thái tinh thần, tuổi tác, hoàn cảnh, tài sản…

Một trường hợp ngoại lệ được pháp lý pháp luật là : “ Người sinh ra và còn sống sau thời gian mở thừa kế nhưng đã thành thai trước khi người đế lại di sản thừa kể chết ” vẫn được hưởng di sản thừa kế của người chết để lại. Như vậy, thai nhi đã được bảo lưu quyền thừa kế nếu còn sống sau khi sinh ra .

5. Tuyên bố mất tích, tuyên bố là đã chết

Đây là một chế định đặc biệt quan trọng của luật dân sự nhằm mục đích bảo vệ quyền hạn của cá nhân cũng như những chủ thể có Hên quan khác. “ Năng lực pháp lý dân sự của công dân chấm hết khi người đó chết “, cái chết của cá nhân là sự kiện pháp lí làm chấm hết tư cách chủ thể của cá nhân nhưng cái chết đó phải được xác lập một cách đích xác và theo lao lý của pháp lý thì phải “ khai tử ” ( Điều 30 BLDS ) .
Trong trong thực tiễn có những trường hợp, vì những lí do khác nhau ( những rủi ro đáng tiếc, cuộc chiến tranh, tai nạn đáng tiếc và kể cả nguyên do do chính cá nhân đó tạo ra ) đã không hề xác lập được cá nhân đó còn sống hay đã chết. Trong những trường hợp như vậy, để bảo vệ quyền và quyền lợi hợp pháp của họ, của những người có quyền, quyền lợi tương quan, pháp lý lao lý những điều kiện kèm theo, trình tự để tạm dừng hoặc chấm hết tư cách chủ thể của cá nhân dưới hai hình thức : công bố mất tích, công bố là đã chết .

5.1 Tuyên bố mất tích

* Điều kiện công bố mất tích :
Khi một người biệt tích hai năm liền trở lên, mặc dầu đã vận dụng vừa đủ những giải pháp thông tin, tìm kiếm theo lao lý của pháp lý tố tụng dân sự nhưng vẫn không có tin tức xác nhận về việc người đó còn sống hoặc đã chết thì theo nhu yếu của người có quyền, quyền lợi tương quan, tòa án nhân dân hoàn toàn có thể công bố người đó mất tích ( Điều 68 BLDS ) .
Căn cứ vào pháp luật này, TANDTC hoàn toàn có thể công bố một người mất tích khi có những điều kiện kèm theo sau :
– Biệt tích đã hai năm liền ttở lên, không có một tin tức nào về người đó còn sống hay đã chết. Pháp luật không pháp luật rõ khoanh vùng phạm vi khoảng trống cũng như chủ thể về việc nhận ra những tin tức này nhưng địa thế căn cứ vào Điều 64 BLDS hoàn toàn có thể xác lập :
+ Về khoảng trống, tại nơi cư trú ở đầu cuối của người đó, nơi cư trú của cá nhân được xác lập Điều 40 tại mục 3 – Chương III – Phần thứ nhất của BLDS ;
+ Về chủ thể có quyền nhu yếu công bố một người mất tích đó là người có quyền, quyền lợi tương quan, đây là những người có mối liên hệ nào đó ( theo quan hệ hôn nhân gia đình mái ấm gia đình, quan hệ hành chính, quan hệ lao động, quan hệ dân sự hoặc những quan hệ khác ) mà quyền hạn của họ bị ảnh hưởng tác động do sự vắng mặt của chủ thể. Theo nguyên tắc, người nào có quyền về gia tài tương quan đến người biệt tích sẽ bị thiệt hại nếu không công bố người đó mất tích thì họ có quyền nhu yếu tòa án nhân dân công bố người đó mất tích .
Những người có quyền, quyền lợi tương quan nhu yếu tòa án nhân dân thông tin, tìm kiếm người vắng mặt. Tòa án hoàn toàn có thể tự mình thông tin hoặc nhu yếu những người này thông tin. Cách thức, giải pháp thông tin được lao lý trong luật tố tụng dân sự như khoanh vùng phạm vi thông tin, phương tiện đi lại thông tin … Sau khi đã thồng báo với thời hạn luật định mà vẫn không có tin tức gì về người đó còn sống hay đã chết .
+ Thời hạn hai năm được tính theo pháp luật của đoạn 2 khoản 1 Điều 68 BLDS .
– Từ ngày biết được tin tức sau cuối của người đó thì người có quyền, quyền lợi tương quan có quyền nhu yếu TANDTC công bố người đó mất tích. Theo nguyên tắc chung của luật tố tụng dân sự, tòa án nhân dân chỉ xem xét và xử lý khi đương sự có nhu yếu và trong khoanh vùng phạm vi nhu yếu đó. Bởi vậy, khi xem xét nhu yếu của đương sự, TANDTC phải kiểm tra những điều kiện kèm theo thiết yếu và nếu thấy cung ứng rất đầy đủ những nhu yếu mà pháp lý lao lý, TANDTC ra quyết định hành động công bố người biệt tích đó là mất tích .
+ Hậu quả của việc tuyên bổ mất tích : Việc công bố một người mất tích kéo theo những hậu quả pháp lí nhất định : Tạm thời đình chỉ tư cách chủ thể của người bị tuyến bố là mất tích, tuy nhiên quyết định hành động này không làm chấm hết tư cách chủ thể của họ. Tài sản cùa người bị công bố mất tích được quản lí theo quyết định hành động của TANDTC được lao lý tại những điều 65, 66, 67, 69 BLDS năm năm ngoái về quản lí gia tài của người vắng mặt, của người bị công bố là mất tích ; quyền và nghĩa vụ và trách nhiệm của người quản lí gia tài của người vắng mặt, người bị công bố là mất tích .
Trong trường hợp vợ hoặc chồng của người bị công bố là mất tích xin li hôn thì TANDTC xử lý cho li hôn .
+ Huỳ bỏ việc quyết định hành động tuyên bổ mất tích : Việc công bố một người là mất tích chỉ tạm dừng năng lực chủ thể của người đó. Việc tạm dừng này hoàn toàn có thể đổi khác theo một trong hai hướng : hồi sinh năng lực chủ thể hoặc chấm hết tư cách chủ thể. Việc chấm hết tư cách chủ thể được diễn ra khi có tin tức rằng họ đã chết hoặc bị công bố là đã chết. Phục hồi tư cách chủ thể của người bị tuyên bổ là mất tích xảy ra trong hai trường hợp : người bị tuyên bổ mất tích trở lại hoặc có tin tức chứng tỏ người đó còn sống. Khi có một trong hai trường hợp đó thì theo nhu yếu của người đó hoặc của người có quyền, quyền lợi tương quan, TANDTC ra quyết định hành động hủy bỏ quyết định hành động công bố người đó mất tích. Người bị công bố mất tích ttở về có quyền nhu yếu người quản lí gia tài ttả lại gia tài cho mình. Tuy nhiên, quyết định hành động li hôn của vợ hoặc chồng người bị công bố là mất tích vẫn có hiệu lực thực thi hiện hành pháp lý .

5.2 Tuyên bổ là đã chết

* Theo lao lý tại Điều 71 BLDS năm năm ngoái, trong 4 trường hợp sau, tòa án nhân dân hoàn toàn có thể công bố một người là đã chết .
– Sau ba năm kể từ ngày quyết định hành động công bố mất tích của TANDTC có hiệu lực thực thi hiện hành pháp lý mà vẫn không có tin tức là người đó còn sống. Trong trường hợp này việc công bố một người bị mất tích tạm dừng năng lực chủ thể của họ được diễn ra theo hướng chấm hết tư cách chủ thể của người đó. Sau ba năm kể từ ngày quyết định hành động công bố mất tích của TANDTC có hiệu lực thực thi hiện hành pháp lý mà không cần yên cầu thêm một thủ tục thông tin nào ( của TANDTC cũng như người có quyền, quyền lợi tương quan ) TANDTC hoàn toàn có thể công bố người đó là đã chết .
– Biệt tích đã năm năm liền trở lên và không có tin tức là còn sống hay đã chết. Khi một người biệt tích thì phải vận dụng những lao lý về thông tin, tìm kiểm giống như trường hợp tìm kiếm người mất tích. Sau hai năm hoàn toàn có thể công bố mất tích, sau năm năm hoàn toàn có thể công bố là đã chết. Nếu có công bố mất tích thì phải vận dụng pháp luật tại điểm a khoản 1 Điểu 81 BLDS, nếu không công bố mất tích thì biệt tích năm năm liền trở lên tòa án nhân dân hoàn toàn có thể công bố một người là đã chết. Thời hạn nãm năm được tính theo pháp luật tại khoản 1 Điều 68 BLDS năm năm ngoái .

– Biệt tích ttong chiến tranh sau năm năm kể từ ngày chiến tranh kết thúc mà vẫn không có tin tức xác thực là còn sống. Điểm b khoản 1 Điều 71 BLDS năm 2015 không quy định phải thông báo tìm kiếm trong trường hợp biệt tích trong chiến tranh. Ngày chiến ttanh kết thúc có thể quy định khác nhau: ngày chiến thắng, ngày tuyên bố chấm dứt chiến tranh, ngày kí hiệp định đình chiến, hoà bình, ngày tuyên bố chấm dứt tình trạng chiến tranh… Tuỳ theo từng hoàn cảnh và các cuộc chiến tranh cụ thể mà cơ quan nhà nước có thẩm quyền quyết định hoặc được xác định theo thông lệ quốc tế.

– BỊ tai nạn đáng tiếc hoặc thảm họa, thiên tai mà sau một năm kể từ ngày chấm hết những sự kiện đó mà không có tin tức là còn sông. Người bị công bố là đã chết phải ở ttong số người bị tai nạn đáng tiếc ( dân cư trong những vùng bị động đất, núi lửa, sóng thần ; hành khách trong những tai nạn đáng tiếc giao thông vận tải đường thủy, đường đi bộ, đường hàng không ; người trong hầm lò bị sập, trên tàu bị đắm, bị lốc cuốn … mà không xác lập được hoặc do không tìm thấy thi thể nạn nhân ) .
Tùy từng trường hợp, tòa án nhân dân xác lập ngày chết của người đó ttong bản án hoặc quyết định hành động của TANDTC. Neu không xác lập ngày người đã chết trong bản án hoặc quyết định hành động của TANDTC thì ngày chết là ngày bản án hoặc quyết định hành động của TANDTC có hiệu lực hiện hành pháp lý. Thông thường, so với người biệt tích trong những tai nạn đáng tiếc, thảm họa, thiên tai thì ngày chết là ngày xảy ra thảm họa, thiên tai đó .

Mọi vướng mắc pháp lý về luật dân sự, thừa kế, quan hệ tài sản, xác định năng lực pháp luật, năng lực hành vi cá nhân… và các vấn đề khác liên quan … Hãy gọi ngay: 1900.6162 để được Luật sư tư vấn pháp luật dân sự, thừa kế trực tuyến. Trân trọng./.

Source: https://vh2.com.vn
Category : Doanh Nhân