7 THÓI QUEN CỦA BẠN TRẺ THÀNH ĐẠT Tác giả : Sean CoveyChịu trách nhiệm xuất bản: Giám đốc - Tổng Biên tập :ĐINH THỊ THANH THỦY Bạn đang đọc:...
[Edit] Trở thành nữ tỷ phú – Chương 1 – Wattpad
Editor : Cảnh An Hỏa Beta : Cảnh An HỏaMí mắt cô cứ cụp xuống, cô cố gắng nỗ lực trong chốc lát mới mở được mắt ra, chỉ là mở mắt ra rồi thì phát hiện mọi chuyện càng không thích hợp, trước mắt là trần nhà khắc hoa mạ bạc, đây đâu phải phòng cô đâu .Bạch Tuyết tăng ca xong trở về phòng thuê đã là rạng sáng 1 giờ. Muốn lập công thăng chức tăng lương, vất vả chút là chuyện tất nhiên, ngày thường đương nhiên không thiếu việc tăng ca, lâu rồi cũng thành quen.
Mệt thì chắc như đinh là mệt, tăng ca xong còn phải lái xe 1 tiếng để về đến nhà, về đến nhà rồi mệt không chịu nổi, tưởng tượng đến ngày mai buổi sáng 8 giờ còn phải rời giường đi làm, càng mệt . Cô sống ở ngoại ô thành phố, giá thuê nhà ở đây khá hài hòa và hợp lý, nhưng dù là hài hòa và hợp lý thì một phòng nhỏ 15 mét vuông vẫn đến 2 ngàn tệ mỗi tháng. Bây giờ cô sắp đến tuổi 30, thao tác trong công ty đã nhiều năm, cũng xem như có chút thâm niên trong nghề, là một giám đốc bộ phận không cao không thấp trong công ty, tiền hoa hồng mỗi năm cũng lên đến chục vạn, theo lý mà nói cũng không tệ, xem như có chút tiền, không đến mức còn phải ở một nơi hẻo lánh thế này, thuê một phòng ở nhỏ như vậy. Chỉ là vì cô còn phải gánh một khoảng chừng nợ cho bố từ mấy năm trước, mỗi tháng đều phải trích hơn một nửa tiền lương để trả nợ .Bạn đang đọc: [Edit] Trở thành nữ tỷ phú - Chương 1 - Wattpad
Lúc cô 20 tuổi thì bố đầu tư thất bại, lâm vào cảnh nợ nần quấn thân, trong nhà vì vậy mà trở nên thiếu tiền. Mấy năm sau đó bố cô trầm cảm thành bệnh, cuối cùng tự sát, nợ nần chồng chất trở thành gánh nặng trên vai hai mẹ con cô. Hiện giờ mẹ cô đã có tuổi, cơ thể và sức khỏe đều không còn được như trước, phần nợ còn lại chỉ có thể là cô gánh.
Cho nên, ... cô của tuổi 30, mệt đến chết đi sống lại vẫn không có phòng ở của chính mình, càng không có tiền gửi ngân hàng nhà nước, vật đáng giá duy nhất chính là chiếc xe cũ ở bên cạnh cô nhiều năm . Càng đáng sợ hơn nữa là, cô đã 30 tuổi rồi còn chưa yêu đương lần nào, không phải không muốn, chỉ là không có thời hạn càng không có tinh lực, đương nhiên, chưa yêu đương càng không hề có chuyện kết hôn, mà cô cũng đã chuẩn bị sẵn sàng niềm tin cả đời cô độc .Bạch Tuyết rửa mặt xong nằm lên giường, rõ ràng là rất mệt lại không buồn ngủ. Khi nào mới có thể trả xong nợ nần đây, trả xong rồi cô sẽ không tiếp tục làm ở công ty hút máu này nữa, cô muốn đi học thiết kế trang sức, muốn làm việc mà mình thích, muốn ngủ một giấc thật ngon.
Mặc kệ nói thế nào đi nữa có tham vọng là chuyện tốt, cô hít sâu một hơi, tự cổ vũ ý thức một lúc, rồi ngủ mất trong giấc mơ tưởng tượng của mình . Bạch Tuyết cảm thấy mình ngủ rất trầm, cũng không biết ngủ bao lâu mới mơ màng tỉnh lại, theo bản năng đưa tay lên tủ đầu giường tìm di động, chỉ là sờ một hồi lâu cũng không thấy di động đâu. Không phải chứ, di động của cô vẫn luôn đặt ở trên tủ đầu giường mà, duỗi tay ra là hoàn toàn có thể lấy được. Là một giám đốc bộ phận, cô nhu yếu về thời hạn so với bản thân vô cùng khắc nghiệt, cô phải làm gương cho nhân viên cấp dưới, đến trể về sớm là tối kỵ, vậy mà kỳ lạ, đồng hồ đeo tay báo thức thời điểm ngày hôm nay sao lại không kêu .
Source: https://vh2.com.vn
Category : Doanh Nhân